Biểu tình muốn nói lại thôi của người gác cổng, biểu tình vội vàng qua lại cùng ngưng trọng của hạ nhân, đều làm Khương Tự ý thức được trong phủ đã xảy ra chuyện không giống bình thường.
Khương Tự dứt khoát ngăn lại một hạ nhân rồi hỏi: "Trong phủ đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Hạ nhân theo bản năng nhìn thoáng qua Khương Y.
Khương Tự trầm mặt: "Làm sao?"
Hạ nhân thật cẩn thận nói: "Nhị thái thái mất tích!"
Khương Tự thực sự lắp bắp kinh hãi: "Rốt cuộc chuyện là thế nào?"
Sự tình hiển nhiên đã truyền khắp trên dưới Bá phủ, hạ nhân vội đem tình huống mình biết nói hết một mạch: "Hôm nay Nhị thái thái đi chùa Bạch Vân dâng hương, không nghĩ tới nửa đường lại lao ra hai người bịt mặt đạp lão Trương đánh xe xuống xe ngựa, rồi cưỡi xe ngựa chạy đi......"
"Trời!" Khương Y giật mình che miệng, có loại hoảng loạn hãi hùng khiếp vía.
Hôm nay làm sao thế nhỉ, nàng với Tứ muội liên tiếp gặp chuyện ngoài ý muốn, ngay cả Nhị thẩm cũng xảy ra chuyện......
Khương Tự nghe xong trong lòng nhảy dựng, chợt sinh ra một loại khó tả nghĩ mà sợ: Nếu hôm nay nàng ngồi xe ngựa Bá phủ đi chùa Bạch Vân, vậy sẽ như thế nào?
Khương Tự không cho rằng chính mình đa tâm, trùng sinh đến nay từng bước hiểm ác, bất luận một sự kiện ngoài ý muốn nào ở trong mắt nàng đều có khả năng là do người làm.
Chỉ cần tưởng tượng nếu hôm nay nàng ngồi xe ngựa Bá phủ, như vậy hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081049/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.