Dương phụ cũng không phát hiện ngữ khí Chân Thế Thành cổ quái, cười lạnh nói: “Chân đại nhân lẽ nào muốn bao che thuộc hạ?”
“ Cái này tuyệt đối sẽ không. Chẳng qua bản quan có chuyện quan trọng trước nhắc nhở Dương huynh, vị thuộc hạ kia của ta cùng lệnh công tử bất hạnh ra đi tuyệt đối không có quan hệ.”
“Vẫn là trước gặp người rồi nói sau!” Trong cái nhìn của Dương phụ, lời này của Chân Thế Thành thuần túy là giúp thuộc hạ biện giải.
Không liên quan?
Lúc ấy nếu có thể cứu tiểu tử Đông Bình Bá phủ, dựa vào cái gì không cứu được con của ông ta?
Coi như không liên quan ông ta cũng sẽ tìm ra liên quan!
Dương phụ hạ quyết tâm gây chuyện, thần sắc âm trầm chờ.
Úc Cẩn giờ phút này còn đang ở dân trạch trong hẻm Tước Tử.
Lấy được niềm vui của nhạc phụ đại nhân tương lai, tâm tình của Úc Thất hoàng tử rất không tệ, nổi lên tâm tư nhàn hạ cầm bàn chải nhỏ chải lông cho Nhị Ngưu.
Nhị Ngưu vẻ mặt hưởng thụ nằm dưới tàng cây, đôi mắt nửa híp.
Không bao lâu nha dịch tới, mời hắn đến Thuận Thiên Phủ một chuyến.
“ Người Dương gia tới, chỉ mặt gọi tên muốn gặp ta?”
Úc Cẩn tuy rằng không phải người có tính tình tốt, lại có quan hệ không tồi với mấy nha dịch, nha dịch tiến đến nhắc nhở nói: “ Vị lão gia của Dương gia cho rằng ngài có liên quan đến cái chết của công tử Dương gia, nhìn dáng vẻ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081013/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.