Lao tới chính là một phụ nhân trung niên, khí chất khiếp nhược ban đầu vào thời khắc này lại hoàn toàn khác biệt, trong mắt tựa như bốc lửa.
Lúc mọi người thấy rõ phụ nhân, toàn trường thoắt cái yên tĩnh.
Đây không phải di nương của đại lão gia sao, vì sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Sắc mặt Tô Thanh Tuyết càng thêm khó coi, bờ môi mấp máy muốn nói gì đó với di nương, lại một chữ đều không nói nên lời.
Phụ nhân vọt tới trước mặt Chân Thế Thành, trực tiếp quỳ rạp xuống đất: “ Người là ta đẩy vào trong hồ, không liên quan đến Nhị cô nương.”
“Vị này chính là ——” Chân Thế Thành nhìn về phía Tô đại lão gia.
Sắc mặt Tô đại lão gia biến thành màu đen nhìn phụ nhân quỳ trên mặt đất, lúng túng nói: “ Nàng ta là thiếp thất của ta.”
Chân Thế Thành bừng tỉnh: “Là mẹ đẻ của Tô nhị cô nương sao?”
Tô đại lão gia gật gật đầu.
Vị thiếp thất này bình thường không hề có tí cảm giác tồn tại, ông cũng sắp quên còn có một người như vậy.
Chân Thế Thành mắt lạnh đánh giá phụ nhân.
Người này đột nhiên lao tới thừa nhận hành vi phạm tội, người bình thường có lẽ sẽ cho rằng di nương yêu con nên sốt ruột, ôm tội thay nữ nhi, nhưng hắn sẽ không có cái nhìn định kiến đối với người vào trước là chủ (* ý là bà này nhận tội trước thì chính là bà này làm),vô luận là cái nhìn tốt hay là xấu.
“Di nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080993/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.