Chân Hành đứng ở bên cạnh Chân Thế Thành, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, nghe được đạo thanh âm mềm nhẹ này thì thoáng nâng mi mắt.
Trong nháy mắt này, Chân Hành như bị sét đánh, ngơ ngác nhìn chằm chằm thiếu nữ đi vào mãi vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.
Này, này không phải trong núi gặp được ——
Mới vừa vào cửa, tầm mắt nóng bỏng kia liền làm Khương Tự không thể bỏ qua, nàng dùng dư quang khóe mắt nhìn lướt qua nơi tầm mắt phát ra, nụ cười nhạt treo ở bên môi lập tức cứng đờ, có loại xúc động muốn cất bước bỏ chạy.
Ngày ấy, người nàng gặp được khi từ trên cây nhảy xuống sao lại xuất hiện ở nhà nàng?
Tiếng cười sang sảng của Chân Thế Thành truyền đến: “Khương cô nương, chúng ta lại gặp mặt.”
Khương Tự lấy lại bình tĩnh, đi lên phía trước thỉnh an với Khương An Thành cùng Chân Thế Thành, dư quang lại nhịn không được rơi xuống Chân Hành nơi đó.
Chân Thế Thành lặng lẽ nhìn thoáng qua phản ứng của nhi tử.
Tiểu tử thúi năm lần bảy lượt chẳng thèm ngó tới đề nghị của hắn, hiện tại không biết sẽ có ý tưởng gì.
Hiện tại ý tưởng gì Chân Hành cũng đều không có, trong đầu lăn qua lộn lại đều là hình ảnh ngẫu nhiên gặp được ngày ấy.
Khoảng cách giữa thiếu nữ tóc dài đen bóng rối tung từ trên trời giáng xuống, cùng thiếu nữ trước mắt dần dần tan rã.
Thì ra nàng là cô nương Đông Bình Bá phủ, mà không phải yêu quái trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080977/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.