Đèn lồng đỏ trước đại môn Vĩnh Xương Bá phủ đã thay thành đèn lồng trắng viết chữ “Điện”, nhưng sắc mặt Úc Cẩn so với đèn lồng trắng đang đung đưa còn khó coi hơn.
Hắn chầu chực đợi ở đây nửa ngày, kết quả chờ tới cái này?
Một quyền đấm ở trên thân cây, đại thụ rung mạnh vài cái, rớt xuống không ít lá rụng.
“ Chủ tử, tay của ngài chảy máu!”
Úc Cẩn lấy ra khăn tay không chút để ý chà chà mu bàn tay, ánh mắt gắt gao không rời cổng lớn Vĩnh Xương Bá phủ.
Long Đán âm thầm trợn trắng mắt.
Chủ tử quả thực là cái bình dấm chua, Vĩnh Xương Bá phủ người ta đã xảy ra chuyện lớn như vậy, Vĩnh Xương Bá thế tử dù có khốn nạn cũng không thể nảy sinh tình yêu nam nữ gì vào lúc này, Khương cô nương an toàn lắm đó.
Hắn hoàn toàn xem nhẹ chủ tử nhà mình rồi.
Úc Cẩn thế nào lại là bình dấm chua được, hắn là một dòng sông dấm chua!
Long Đán có thể suy nghĩ rõ ràng đạo lý này thì hắn thế nào sẽ không rõ, chỉ là tưởng tượng đến Khương Tự đứng ở bên người nam tử khác, hắn liền khó chịu thôi.
“ Long Đán.”
“ Có tiểu nhân.”
“ Vừa rồi nha hoàn đi theo phía sau Khương cô nương có phải xách theo cái tay nải nhỏ không?”
“ Phải.”
Úc Cẩn híp mắt: “ Hai phủ bọn họ cách gần như vậy, nha hoàn của nàng xách tay nải làm gì?”
Long Đán nghĩ nghĩ, linh quang chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080955/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.