Tiếng khóc trong phòng thực sự rất nhỏ, nhỏ đến nỗi làm cho người ta cảm thấy áp lực.
A Xảo thấp thỏm bất an, chốc thì ở cửa phòng nghe ngóng động tĩnh bên trong, chốc thì đi đi lại lại ở hành lang chờ A Man, không biết qua bao lâu cuối cùng nhìn thấy thân ảnh A Man, vội vàng đi lên đón.
“ A Man, ngươi thế nào lại không đi theo cô nương cùng nhau trở về!”
“ Cô nương bảo ta đi truyền tin cho đại lão gia.”
A Xảo túm cổ tay A Man kéo nàng đến một góc, thấp giọng hỏi: “ Cô nương làm sao vậy?”
“Cô nương?” A Man vẻ mặt kiêu ngạo, “ Cô nương hôm nay thật là lợi hại, giúp đại lão gia tới tra án một việc rất lớn ——”
A Xảo cắt ngang lời A Man: “Ta thấy cô nương có chút không thích hợp.”
Nàng lặng lẽ chỉ chỉ vào trong: “ Ngươi nghe, cô nương đang khóc.”
A Man vội dán lỗ tai lên cửa, quả nhiên nghe được tiếng khóc trầm thấp.
“ Cô nương rốt cuộc gặp chuyện gì?”
A Man vẻ mặt ngơ ngác: “ Cô nương khóc thật thương tâm…… Đúng rồi, Vĩnh Xương Bá không còn.”
A Xảo còn chưa nghe nói, nghe vậy sợ hãi nhảy dựng: “ Cái gì kêu Vĩnh Xương Bá không còn?”
“Chính là chết rồi á.” A Man đem chân tướng nói một lần.
A Xảo nghe xong nghẹn họng nhìn trân trối, lẩm bẩm nói: “ Cô nương là khổ sở thay cho Tạ Đại cô nương đi?”
A Man gật đầu: “ Phải đó, trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080953/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.