Chân Thế Thành đẩy cửa đi vào, mùi máu tươi quen thuộc đập vào mặt.
Hắn trước đảo mắt một phen, dấu chân máu lộn xộn trên mặt đất làm hắn không khỏi nhíu mày.
Nhiều dấu chân to to nhỏ nhỏ như vậy, có thể thấy được sự hỗn loạn khi chuyện xảy ra.
Giá cắm nến được xem là hung khí đang ngã trên mặt đất, mũi nhọn màu đỏ sậm, hiện ra màu sắc băng lãnh.
Chân Thế Thành quay đầu hỏi: " Tủ quần áo nào?"
Tạ Thanh Yểu nhìn Khương Tự một chút, giơ tay chỉ tử quần áo lúc trước bị Khương Tự mở ra.
" Các vị cũng đừng tiến vào. " Chân Thế Thành nói một tiếng, mang theo thuộc hạ đắc lực đi vào kiểm tra.
Hắn dẫn đầu kiểm tra chính là tủ quần áo kia.
Giống như Khương Tự phát hiện, in ở trong một góc rất không bắt mắt trong tủ quần áo có hai dấu tay không được đầy đủ, nhìn góc độ dấu tay, có thể tưởng tượng là chỗ mà lúc một người cuộn thân thể trốn ở trong tủ treo quần áo hai tay có khả năng dừng lại nhất.
Dấu tay như vậy, thật đúng là không thể nào là bọn nha hoàn cất quần áo lưu lại.
Chân Thế Thành nhìn chằm chằm dấu tay như có điều suy nghĩ.
Có thể lưu lại dấu tay rõ ràng như vậy, vết mồ hôi là một mặt, trên tay của người kia hẳn là dính thứ gì đó?
Chân Thế Thành cẩn thận kiểm tra tình huống trong tủ, bỗng nhiên tròng mắt hơi híp, kêu lên với thuộc hạ: " Lấy cái kẹp với giấy dầu tới đây."
Tiếp nhận đồ thuộc hạ đưa qua, Chân Thế Thành cẩn thận từng li từng tí từ trong lớp quần áo hơi có vẻ xốc xếch trên cùng gắp lên một thứ đặt ở trên giấy dầu.
Đó là hai sợi tóc.
Chân Thế Thành lập tức hưng phấn hẳn.
Trong tủ treo quần áo để đều là y phục giặt sạch, nhà huân quý hay để ý, xiêm y sạch sẽ của đương gia chủ mẫu tại sao lại có tóc xuất hiện đây?
Loại khả năng này cực kỳ bé nhỏ, khả năng lớn nhất chính là hai sợi tóc này là hung thủ lưu lại!
Mặc dù có được phát hiện, Chân Thế Thành vẫn hết sức bảo trì bình thản, đem vật chứng giao cho thuộc hạ cất kỹ, vừa cẩn thận kiểm tra mọi ngóc ngách trong phòng, bận rộn chừng non nửa canh giờ mới đi ra ngoài.
Thấy Chân Thế Thành đi ra, Vĩnh Xương Bá không kịp chờ đợi hỏi: " Chân đại nhân, thế nào?"
" Ta muốn biết tủ quần áo này lần thu dọn gần đây nhất là khi nào?"
Lập tức có nha hoàn sợ hãi nói: " Hôm qua lúc mặt trời lặn tiểu tỳ thu y phục, xếp xong bỏ vào trong tủ quần áo. Ngăn tủ bên phải để đầy, còn có một vài bộ cất vào trong ngăn tủ này."
" Nói như vậy, hôm qua trước khi trời tối mới thu quần áo?"
Nha hoàn vội vàng gật đầu.
Chân Thế Thành vuốt vuốt chòm râu, lúc này mới cho Vĩnh Xương Bá câu trả lời chắc chắn: " Trong tủ treo quần áo có lẽ từng có người ẩn núp."
" Là thật?" Vĩnh Xương Bá hoảng sợ, hoảng sợ qua đi là phẫn nộ ngập trời.
Trong tử quần áo trong phòng ngủ của ông cùng phu nhân lại có người ẩn núp, đó còn có thể là người nào, tất nhiên là hung thủ sát hại thê tử!
Vĩnh Xương Bá dùng sức nắm chặt tay Chân Thế Thành: " Chân đại nhân, xin ngươi nhất định phải tìm ra hung thủ giết hại nội tử!"
" Bá gia yên tâm, ta sẽ làm hết sức. Không biết Bá phu nhân đặt linh cữu ở nơi nào?"
Vĩnh Xương Bá do dự một chút.
Chân Thế Thành tương đối thản nhiên: " Bất luận vật chứng cùng phỏng đoán gì cũng đều không quan trọng bằng kiểm tra thực hư di thể của người bị hại."
Vĩnh Xương Bá vẫn như cũ do dự.
Cứ việc nhi nữ khuyên bảo mới đồng ý mời quan phủ tham gia, nhưng khi thật sự đến lúc này rồi, ông vẫn khó mà tiếp nhận tùy ý để cho Ngỗ tác kiểm tra thực hư di thể của thê tử.
Đây cơ hồ là việc khó có thể tưởng tượng được.
" Bá gia, bản quan mang theo nữ Ngỗ tác đến." Trong lòng Chân Thế Thành biết rõ nguyên nhân Vĩnh Xương Bá do dự, mở miệng nói.
Nhà dân chúng tầm thường thì cũng thôi đi, đừng nói Bá phủ, dù là nữ tử nhà tiểu Phú sau khi bị hại có thể tiếp nhận cho Ngỗ tác kiểm tra thực hư là ít càng thêm ít.
Chân Thế Thành là người tính tình chăm chỉ, không thể chịu đựng được bởi vì thế nhân ngu muội mà làm chân tướng theo người bị hại an nghỉ dưới mặt đất, dứt khoát bồi dưỡng nữ Ngỗ tác.
Thủ hạ nữ Ngỗ tác chuyên dùng dưới tay hắn chính là nữ nhi của lão Ngỗ tác đã theo hắn nhiều năm, nói đến cũng là cô nương khó được.
" Phụ thân ——" Thấy Vĩnh Xương Bá không nói lời nào, Tạ Thanh Yểu nhịn không được gọi một tiếng, mắt đầy khẩn cầu.
Vĩnh Xương Bá rốt cục hạ quyết tâm, dẫn Chân Thế Thành đi qua đó.
Chân Thế Thành từ bên cạnh Khương Tự đi qua, ánh mắt rơi xuống trên người nàng.
Hắn rất hiếu kì tiểu cô nương này sao lại nghĩ đến kiểm tra tủ quần áo, nhưng bây giờ không tiện hỏi mấy chuyện này, xem ra chỉ có tìm cơ hội hỏi một chút.
Linh đường được thiết lập ở trong sân liền nhau.
Tháng sáu trời nóng, chung quanh quan tài của Vĩnh Xương Bá phu nhân đặt đầy chậu băng, vừa dựa gần liền cảm giác được từng đợt từng đợt ý lạnh.
Một thiếu nữ khăn vải xanh trùm đầu nhận được phân phó của Chân Thế Thành, đi lên phía trước bắt đầu nghiệm thi.
" Bá gia, qua bên kia nói chuyện đi." Chân Thế Thành biết rất nhiều khổ chủ khó mà tiếp nhận tràng diện nghiệm thi, liền lưu lại nha dịch trông coi linh đường, bồi mấy người Vĩnh Xương Bá rời đi.
Nữ Ngỗ tác nghiệm thi đồng thời Chân Thế Thành cũng không nhàn rỗi, lập tức đem phòng khách xem như công đường hỏi án, trước hết đề ra nghi vấn đó là nha hoàn thiếp thân của Vĩnh Xương Bá phu nhân.
Ba đại nha hoàn quỳ gối trước mặt Chân Thế Thành, từng người mặt cắt không còn chút máu.
Chân Thế Thành cười cười: " Đều đứng lên đáp lời đi, nơi này không phải nha môn, bản quan tìm các ngươi tra hỏi cũng không phải hỏi tội, không cần thiết phải quỳ xuống."
Chân Thế Thành thái độ ôn hòa làm cho nét mặt ba đại nha hoàn hơi hòa hoãn, trù trừ rồi đứng lên.
Chân Thế Thành quét ba người nha hoàn một chút, chậm rãi nói: " Bình thường mà nói, nha hoàn giống như các ngươi đều là số chẵn, hai người, bốn người hoặc sáu người chứ nhỉ?"
Ba nha hoàn sửng sốt một chút, một người trong đó bật thốt lên: " Còn có Thu Lộ!"
Xuân Phương, Hạ Vũ, Thu Lộ, Đông Tuyết chính là bốn đại nha hoàn của Vĩnh Xương Bá phu nhân.
" Thu Lộ đâu?" Tạ Thanh Yểu quát hỏi.
Mất đi mẫu thân, trên lưng phụ thân còn đeo tội danh sát hại mẫu thân, làm vị thiếu nữ thuần khiết thiện lương này trở nên nghi bóng nghi gió.
Khương Tự nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay nàng.
Được bạn tốt trấn an, Tạ Thanh Yểu tỉnh táo lại.
Ba đại nha hoàn hai mặt nhìn nhau, đúng là không có ai nói ra được hướng đi của Thu Lộ.
Xuân Phương lần nữa quỳ xuống, toàn thân phát run: " Đại nhân, hôm qua...... Hôm qua trực đêm chính là Thu Lộ!"
Cứ như vậy Thu Lộ lập tức thành người khả nghi nhất, Chân Thế Thành quyết định thật nhanh nói:" Bá gia, xin lập tức phân phó trong phủ trên dưới, trước tiên tìm ra Thu Lộ."
Thu Lộ có phải là hung thủ hay không còn không xác định, nhưng vào thời điểm này đại nha hoàn vốn nên trực đêm lại không thấy, không thể nghi ngờ là manh mối không thể để sót.
Rất nhanh toàn phủ xuất động bắt đầu tìm kiếm đại nha hoàn Thu Lộ.
Ở Vĩnh Xương Bá phủ, tự nhiên là người trong phủ mới quen thuộc, Chân Thế Thành chỉ phái mấy tên nha dịch đi theo tìm kiếm.
Thời gian trôi qua, vẫn mãi không có tin tức tìm được đại nha hoàn Thu Lộ truyền đến, ngược lại, nữ Ngỗ tác kiểm tra thực hư thi thể của Vĩnh Xương Bá phu nhân xong trước, đến đây bẩm báo.
" Vết thương trí mạng của Bá phu nhân ở ngay trái tim, nhưng chung quanh còn có ba miệng vết thương, sâu cạn không đồng nhất, trong đó một vết thương kẹt ở chỗ xương sườn......" Nữ Ngỗ tác nói xong, làm ra kết luận, " Xuất hiện loại tình huống này, một là hung thủ kinh nghiệm không đủ, hai là lực đạo không đủ, thuộc hạ cho rằng khả năng hung thủ là nữ tử khá lớn......"
Vĩnh Xương Bá đột nhiên biến sắc: " Có tìm được Thu Lộ hay không!"
Ngỗ tác suy đoán hung thủ là nữ tử, mà đại nha hoàn Thu Lộ không biết tung tích, hung thủ tám chín phần mười là Thu Lộ không thể nghi ngờ.
Chân Thế Thành lại bình chân như vại, trên mặt không lộ nửa điểm thanh sắc.
Hiện tại cho ra kết luận thì có hơi sớm, hết thảy phải chờ tìm được Thu Lộ rồi hẵng nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]