Editor: Khuynh Vũ
Một câu của Tạ Thanh Yểu khiến vô số ánh mắt quăng về phía Khương Tự.
Khương Tự đứng ở đó, thần sắc thản nhiên.
Vĩnh Xương Bá giật giật con mắt, thanh âm khàn khàn: " Thanh Yểu, không nên hồ nháo!"
" Phụ thân, con không có hồ nháo, A Tự thật sự phát hiện sát hại mẫu thân là một người khác, mẫu thân chết không liên quan đến người a!"
Vĩnh Xương Bá một lòng lấy cái chết tạ tội, dọa sợ tiểu cô nương luôn được phụ mẫu nuông chiều lớn lên này.
Thấy phụ thân không tin, Tạ Thanh Yểu gấp gáp, kêu Khương Tự: " A Tự, ngươi nói với phụ thân ta đi!"
Khương Tự đi qua khẽ nhún gối với Vĩnh Xương Bá, thoải mái nói: " Bá phụ, con vừa mới cùng Thanh Yểu đi đến phòng ngủ của Bá mẫu, từ trong tủ quần áo phát hiện hai dấu ngón tay, nhìn vị trí cùng góc độ của dấu tay thì khả năng nha hoàn cất quần áo lưu lại là không lớn."
Nói đến đây, Khương Tự hơi ngừng lại, sau đó kiên định nói: " Cho nên chất nữ suy đoán, khả năng lớn nhất có thể là có người đã từng trốn ở trong tủ treo quần áo, mới lưu lại vết tích như vậy."
" Chuyện này là thật?" Con mắt Vĩnh Xương Bá đột nhiên sáng lên.
Mất đi thê tử bên nhau nhiều năm ắt phải thương tâm gần chết, nhưng không đến mức khiến một đại nam nhân con cái đều đã lớn như ông tìm đến cái chết, điều ông không thể tiếp nhận chính là sự thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080934/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.