Nhìn thấy huynh muội Tạ gia, Khương Trạm thân thiện nghênh đón: " Ân Lâu, các ngươi đây là đi đâu?"
Trên mặt Tạ Ân Lâu không có bao nhiêu tươi cười, nhìn về phía Khương Trạm ánh mắt cũng không lạnh: " Mới mang muội muội mua đồ trở về."
Từ đầu đến cuối hắn chỉ nhìn thoáng qua phương hướng Khương Tự, hơi gật đầu liền thu hồi tầm mắt.
So ra, Khương Trạm nhiệt tình hơn nhiều, thoải mái chào hỏi Tạ Thanh Yểu: " Thanh Yểu muội muội có một thời gian không gặp, mà càng ngày càng xinh đẹp rồi."
Đương nhiên, vẫn không đẹp bằng muội muội của hắn.
Tạ Thanh Yểu mặt ửng đỏ, lại không ngượng ngùng chút nào, hướng về phía Khương Trạm cười ngọt ngào: " Đa tạ Khương Nhị ca tán thưởng, ta cũng cảm thấy như vậy đấy."
Khương Tự ở một bên yên lặng nghe, nhịn không được mím môi cười.
Có đôi khi nàng cảm thấy Nhị ca với Thanh Yểu càng giống huynh muội hơn, về phần Tạ Ân Lâu ——
Khương Tự đối với vị thiếu niên xem như nhìn nhau lớn lên này hơi có chút khó hiểu.
Nàng mơ hồ nhớ rõ Tạ Ân Lâu khi còn bé không khác gì mấy với nhị ca, cũng là ma tinh nghịch ngợm gây sự, không ít lần khi dễ nàng cùng Tạ Thanh Yểu, về sau chẳng biết lúc nào thì dần dần trở nên lạnh lùng nghiêm túc hẳn.
Đều nói nữ mười tám biến hóa lớn, nàng lại cảm thấy Tạ Ân Lâu biến hóa mới là lớn nhất.
" Các ngươi đây là chuẩn bị hồi phủ?" Khương Trạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080929/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.