Hai người trong nháy mắt sát lại rất gần.
Nàng có thể nghe được hắn bỗng nhiên thở dồn dập, hắn thu hết một đoạn cần cổ tuyết trắng của thiếu nữ vào mắt.
Trên cửa sổ, thân ảnh của hai người hòa vào cùng một chỗ.
Long Đán giật mình há to miệng.
Trong phòng, Khương Tự phát hiện thất thố liền lui về sau một bước, lại như cũ ngăn chặn đường đi của đối phương.
Úc Cẩn không khỏi cười: “Khương cô nương cho rằng ta muốn đi đâu à? Ta chỉ muốn đi tịnh phòng ( WC ấy) một chuyến mà thôi.”
Khương Tự trên mặt nóng lên.
Một đại nam nhân ở trước mặt cô nương há miệng liền nói đi tịnh phòng, da mặt hắn vì sao dày như vậy?
Không đúng, hiện tại tính ra Úc Thất vẫn là thiếu niên, nói không chừng còn chưa sinh ra giác ngộ thân là nam nhân.
Ừm, nhất định là như vậy mới có thể làm nàng khó chịu đủ thứ sau khi hai người trùng phùng.
Vẻ mặt biến hóa nhỏ xíu của thiếu nữ bị Úc Cẩn nhìn vào mắt, không hiểu sao có chút khó chịu.
Luôn cảm thấy nha đầu này đang suy nghĩ chuyện gì đó làm hắn không cao hứng.
Úc Cẩn lần nữa ngồi xuống đến.
“ Không phải ngươi muốn đi tịnh phòng à?” Khương Tự khôi phục thong dong, nhíu mày hỏi.
“ Nếu Khương cô nương không nỡ ta đi, vậy liền không đi nữa.” Úc Cẩn vẻ mặt thành thật, “ Ta có thể nhịn.”
Gân xanh trên thái dương Khương Tự nổi lên.
Nàng muốn chọi chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080866/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.