Trong nháy mắt thân thể căng cứng qua đi, thần sắc Khương Tự đã trầm tĩnh lại.
Mặc dù cách một tấm màn cửa thêu hoa mẫu đơn nở, còn có một khoảng cách, nhưng mùi hương quen thuộc nói cho nàng, người sau màn cửa là Khương Tiếu.
Màn cửa rất nhanh liền bị nhấc lên, Khương Tiếu ôm chăn mỏng đi tới, phía sau đi theo hai nha hoàn sắc mặt xấu hổ.
“ Tứ muội, ta thật sự ngủ không được, để cho ta ngủ cùng muội một đêm đi.” Khương Tiếu hai ba bước đi tới trước mặt Khương Tự, mềm giọng xin xỏ.
Khương Tự nhíu mày.
“ Tứ muội, chẳng lẽ muội nhẫn tâm nhìn ta suốt đêm không ngủ được sao?”
Khương Tự còn đang do dự, Khương Tiếu đã không chút khách khí thoát giày ngồi xuống giường, nhìn dáng vẻ là hạ quyết tâm không đi rồi.
Khương Tự thở dài: “ Chỉ một đêm, ngày mai Tam tỷ vẫn phải trở về ngủ.”
“ Ngày mai lại nói được rồi.” Khương Tiếu lộ ra nụ cười như ý, sau đó liếc hai nha hoàn theo tới một chút, “ Được rồi, các ngươi ra ngoài nghỉ ngơi đi.”
Bởi vì không ở lâu, nên trong thiệp mời Khương Thiến cố ý nói mấy vị muội muội cứ tới là được, tất cả mọi thứ đều sẽ chuẩn bị tốt, cho nên tỷ muội bốn người cũng không mang nha hoàn tới, mà hai nha hoàn này là Khương Thiến sai tới.
Vô luận là Khương Tiếu hay là Khương Tự đều không có thói quen để nha hoàn lạ lẫm cùng ngủ một phòng.
Hai nha hoàn hai mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080846/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.