Nhị Ngưu rất nhanh chạy đến bên người Khương Tự, quơ cái đuôi dùng miệng rộng cọ tay Khương Tự.
Nhìn thấy chờ mong trong mắt chú chó, Khương Tự không nhịn được cười: “Cho ta?”
Trong cổ họng Nhị Ngưu phát ra tiếng hư hư nũng nịu, nhét túi tiền vào trong tay Khương Tự.
Khương Tự không đành lòng phật tâm ý của chú chó, sau khi mở túi tiền ra nhìn liền cười đưa cho A Man: “ Trở về cất kỹ vàng lá cùng quả bạc, túi tiền thì ném vào chậu than đốt đi.”
A Man mừng khấp khởi đáp vâng, gỡ ra túi tiền nhìn một chút, không khỏi hai mắt tỏa sáng: “ Cô nương, lần này so với lần trước còn nhiều hơn nữa cơ, mình chúng ta lấy thôi sao?”
Nàng còn nhớ lần trước tiền tài trong túi cô nương cực kỳ ghét bỏ, dứt khoát đưa hết cho Nhị công tử, làm nàng âm thầm đau lòng không thôi.
“ Lấy đi.” Trước lạ sau quen, nàng không cần thiết bỏ qua tiền.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm chạp truyền đến, Nhị Ngưu đột nhiên quay đầu sủa hai tiếng, hình như có ý thúc giục.
Nhìn thấy người xuất hiện, Khương Tự không khỏi nhíu mày.
Nàng sớm nên nghĩ đến, có Nhị Ngưu xuất hiện, thì hắn cũng không ở đâu xa.
“ A Man, chúng ta đi.” Không đợi Úc Thất đi tới, Khương Tự liền quay người bỏ đi, lại phát giác vạt áo bị kéo chặt.
Khương Tự cúi đầu, ánh mắt long lanh như nước của chú chó mở tròn xoe, vẻ mặt vô tội ngoắt ngoắt cái đuôi.
“Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2080829/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.