Editor: Mộc Yên Chi
Thiếu nữ áo đỏ váy lụa trắng đứng dưới cây đại thụ cành lá um tùm, ánh nắng chói lọi mặc dù bị cành lá lọc qua, chỉ là thưa thớt xuyên thấu qua đến, lại như cũ làm cho quanh thân thiếu nữ bao phủ lên một tầng vầng sáng nhàn nhạt.
Giai nhân như mộng, đẹp không sao tả xiết.
Thiếu niên đối diện quên chớp mắt, dường như một cái hít thở thì người gần trong gang tấc kia liền sẽ không thấy.
Khương Trạm nặng nề tằng hắng một cái.
Hắn còn sống đấy, hai người kia đang làm gì?
Dư Thất nhìn Khương Trạm một cái, đáy mắt toát ra ngọn lửa bị màu mực dày đặc che giấu, để ánh mắt của hắn giống như ngọc đen, đen nhánh sáng tỏ.
Khương Trạm nhịn không được thở dài.
Người này ngày thường tốt như vậy, quyến rũ tiểu cô nương không rành thế sự quá thuận tiện!
Dư Thất nhìn Khương Tự gật đầu thăm hỏi: "Khương cô nương, xin chào."
Khương Tự cụp mắt che lại cảm xúc, khẽ khom người xem như lễ gặp qua, giọng điệu nhàn nhạt nhìn Khương Trạm nói: "Nếu bằng hữu nhị ca đã đến, muội muội sẽ không quấy rầy hai người gặp nhau, muội đi về trước."
"Tốt, Tứ muội đi về trước đi." Thấy thái độ Khương Tự lạnh nhạt, Khương Trạm lại có chút ngượng ngùng, mắt nhìn thấy Khương Tự hướng Đông Bình bá phủ đi đến, nghiêng đầu đối với Dư Thất nói, " Dư Thất ca chớ để ý, Tứ muội ta ở trước mặt người ngoài tương đối dịu dàng ít nói..."
"Cô nương gia phải như vậy -- "
Dư Thất lời còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/11152/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.