Hoa Chi Phá giải quyết gánh nặng lớn là công chúa điện hạ xong thì đột nhiên cả người thoải mái, bước đi cũng nhanh hơn nhiều.
Không biết Niệm Khanh đã trở lại hay chưa, nói xem, chuyện công chúa điện hạ bị đoạt mất, nàng có cần nói cho Niệm Khanh nhà nàng biết hay không đây?
Có điểm rối rắm hơn là, nếu không nói thì Niệm Khanh vẫn sẽ biết, hơn nữa công chúa điện hạ là ở cùng nàng rồi bị bắt đi, đến lúc đó chẳng phải là giải thích thế nào cũng vô dụng? Nếu nói thì 'tình địch' vất vả lắm mới bị thiên ý cho ra đi, giờ cứu nàng trở về, đây không phải là tìm chết sao!
Ôi, vẫn là tối nay mới về đi! Đến lúc đó gạo nấu thành cơm, dù khả năng của Niệm Khanh lớn bằng trời cũng không có cách gỡ lại, lại không thể tuyên bố ra ngoài rằng công chúa điện hạ bị tú cầu đánh trúng trở thành 'chồng' người khác!
Hạ quyết tâm, Hoa Chi Phá bước chậm lại, chậm rãi lắc lư đi về, không kéo dài giờ tốt lành của người ta thì thật lãng phí cơ hội ban thưởng hôm nay.
Hoa Chi Phá ở đây bước chậm như trên mây, Niệm Khanh ở kia lại vừa vội vừa tức, nàng vừa trở về thì nghe được chuyện Hoa Chi Phá bị tiểu hoàng muội của nàng bắt cóc, nha đầu Hoàng Phủ Hạnh kia hoạt bát hiếu động, gây chuyện thị phi, cũng không biết hai người này cùng một chỗ có thể gây ra bao nhiêu tai họa, hơn nữa lần ra ngoài này ngay cả một hộ vệ cũng không mang theo, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-thu-va-tu-hoa-khoi/1419371/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.