Tuyết Chi Lạc trở về cũng không được coi trọng nhiều hơn, dù sao thì ở trong mắt đám cầm thú, nếu Du Lăng xuất mã thì tất nhiên là tuyệt đối thành công. Lo lắng cái khỉ gì, cần sao?
Cho nên, Nguyệt Chi Loạn vẫn như trước miệng ba hoa lừa Ly Tuyệt,Phong Chi Lâu vẫn mặt dày mày dạn quấn quít lấy Vị Triều.
Cũng chỉ có Hoa Chi Phá còn tham vọng lật đổ chủ nghĩa nhân đạo, đương nhiên, khi nhìn thấy Du Lăng và Tuyết Chi Lạc ái muội tình thâm kia thì thật tự nhiên công thành lui thân (thành công rồi rút lui).
Không ngờ một chuyến mà Lạc nhi đã luân hãm. Điều này bảo ta làm sao chịu nổi! - Hoa Chi Phá thương tâm - Cuộc đời, thật sự không thôi thổn thức! Con đường về sau chỉ có mình cô đơn một người. Bi kịch!
Nhớ năm nào tứ cầm thú nâng cốc vui vẻ, không chuyện ác nào không làm, mà giờ đây ba người đã lưu lạc thành thê nô, có xu thế biến đổi thành tiểu thụ, chỉ còn một mình mình bồi hồi trên đường nhân sinh, vô cùng thương tâm.
Đương nhiên cái này cũng không phải quan trọng nhất. Quan trọng là nàng chắc cũng sẽ không thành một viên 'thê nô' trong đó phải không? Chỉ cần nhớ tới một mặt ngôn hành khác của tam chích, Hoa Chi Phá sợ một trận, không cần! Anh chết cũng không chịu! Tuyệt đối, tuyệt đối không nên động tâm!
Tuy rằng Niệm Khanh thật sự không tồi, nhưng mà...Ta thật sự không nghĩ tới chuyện trở thành bách hợp! Nhưng mà hình như nàng đã bước nửa bước trên con đường này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-thu-va-tu-hoa-khoi/1419365/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.