Tiện tay thôi! Ta thực sự chỉ tiện con mẹ nó tay thôi! - Tuyết Chi Lạc hối hận đến xanh cả ruột, sớm biết vậy nàng đã giao thư kia cho Du Lăng, thế thì sẽ không rơi vào kết cục như thế này. Nhưng dựa theo tính cách của Du Lăng thì chắc hẳn cũng sẽ không đi đến chỗ hẹn đâu phải không? Vậy thì không phải là nàng vẫn bị bắt cóc? Đột nhiên Tuyết Chi Lạc nhớ tới chữ 'Tam' trên tờ giấy kia rồi lại nghĩ tới nam nhân vừa nãy hình như gọi là Hàn Tam gì đó, chẳng lẽ là người Du Lăng quen biết? 
Về chuyện của Du Lăng, kỳ thật Tuyết Chi Lạc cũng không biết nhiều, chỉ biết là nàng là thủ lĩnh sát thủ, tổ chức sát thủ hình như tên là Ám Bộ, hình như còn lệ thuộc vào nanh vuốt của triều đình, những thứ khác Tuyết Chi Lạc cũng không biết rõ. Hiện tại nghĩ lại, đối với Du Lăng thì nàng thật sự là hiểu biết quá ít. 
Nhưng chuyện này cũng không thể trách nàng, ai mà không có điều riêng tư chứ? Mà nàng cũng không thể cản Du Lăng lại mà truy hỏi kỹ càng sự việc phải không? Nếu thực sự như vậy thì phỏng chừng thiên đường tình yêu trong tưởng tượng sẽ không bao giờ diễn ra. Lúc đó những lời muốn nói thì nàng sẽ nói hết, có điều hiện tại hình như đã chậm không phải chỉ mấy bước rồi. 
Tuyết Chi Lạc kêu rên trong lòng, thấy nữ nhân đối diện đang nhìn chằm chằm mình thì phát lạnh một trận, nhanh chóng nhắm mắt làm ngơ. 
Tiểu Nguyệt Nguyệt nhìn bộ dạng lợn chết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-thu-va-tu-hoa-khoi/1419353/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.