Editor: Định để dành ngày mai đăng nhưng lại cảm thấy đăng ngay sau chương 55 có vẻ hay hơn.
==========================
- Rác rưởi! - Nguyệt Chi Loạn.
- Ti bỉ! - Hoa Chi Phá.
- Cầm thú! - Tuyết Chi Lạc.
Phong Chi Lâu đắc ý dào dạt nhìn vẻ mặt hâm mộ của ba người, tự hào cực độ nói:
- Các ngươi cứ ghen tị với ta đi, không sao, dù sao hiện tại ta chỉ cách Vị Triều nhà ta có một bức tường, sự nghiệp đẩy ngã chỉ là vấn đề thời gian. Ha ha ha, ta cười thật đắc ý, ta cười thật đắc ý - Chuyển vào tiểu viện của Vị Triều, chuyện này tương đương với ở chung rồi! Sao có thể không hưng phấn được?
- Lâu đệ, đẩy ngã là chuyện rất tốt đẹp, nhưng ngươi xác định là ngươi đẩy ngã chứ không phải bị đẩy? - Nguyệt Chi Loạn thật không nhìn nổi bộ dạng kiêu ngạo của Phong Chi Lâu, không quên đả kích - Vị Triều nhà ngươi dù thế nào cũng là cao thủ võ lâm, muốn đẩy ngã nàng rất khó! Ngược lại, Vị Triều đẩy ngã ngươi dễ như trở bàn tay, nhìn cái mặt xuân tâm nhộn nhạo của ngươi kìa, nàng chưa đẩy ngươi đã tự động dâng lên tận cửa.
- Loạn nhi, ngươi lại dự đoán! - Hoa Chi Phá nháy mắt, buồn cười nhìn mặt Phong Chi Lâu càng ngày càng đen - Kỳ thật, công thụ gì đều là mây bay - Ngươi chớ tiếp tục kích thích Lâu đệ.
Tuyết Chi Lạc rất đồng tình gật đầu:
- Lâu đệ đừng lo, không đủ thiên tư thì trau dồi kỹ thuật. Bằng kinh nghiệm xem qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-thu-va-tu-hoa-khoi/1419316/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.