- Trời ạ, ta mệt quá, ta muốn chết! - Hoa Chi Phá tê liệt ngã xuống giường, chưa hết giận - Củi chết tiệt gì đó, hại ta một ngày không được ăn cơm, sao ta lại xui xẻo như vậy!
Tuyết Chi Lạc ngay cả mí mắt cũng không mở được:
- Lão đại, ta thế nhưng hôm nay gánh hơn ba trăm thùng nước, bả vai đều rách hết ra, ngươi thảm bằng ta?
- Ta cũng rất thảm, hôm nay ta chạy tới chạy lui đông nam tây bắc hơn mười dặm, không chỉ đồ ăn mà còn mua đủ thứ, giấy bút cũng bắt ta đi mua ở bốn tiệm, ta dám khẳng định là Ly Tuyệt đang chỉnh ta! - Nguyệt Chi Loạn chỉ cảm thấy hai chân nàng muốn gãy, nàng đã bao giờ chạy đường dài như vậy!
- Các huynh đệ, các ngươi mau tới cứu ta... ta sắp điên rồi - Phong Chi Lâu vừa định lên giường đã bị ba người đạp một cước lăn xuống.
- Ngươi lăn xa một chút, thối muốn chết! - Hoa Chi Phá bịt mũi, vẻ mặt ghét bỏ.
- Đúng vậy, ngửi phải mùi trên người ngươi làm ta muốn ói! - Tuyết Chi Lạc chỉ thiếu nước bồi thêm một cước, xông chết người không đền mạng, thối!
- Ngươi vừa đến ta đã thấy mùi nhà vệ sinh, nhanh đi tắm rửa! - Nguyệt Chi Loạn dùng chăn che mũi, chỉ tay ra cửa - Cút mau!
Phong Chi Lâu nhìn ba tên súc sinh không có nhân tính:
- Sao các ngươi không đi! - Dựa vào cái gì chỉ mình nàng phải tẩy!
- Trên người chúng ta là mùi mồ hôi, trên người ngươi là mùi phân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-thu-va-tu-hoa-khoi/1419291/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.