🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Thái y nói đầu bị va chạm, rất khó đoán khi nào mới tỉnh. Mẫu hậu đừng lo lắng, biết đâu Bình nhi sẽ tỉnh lại nhanh thôi.” Hưng Nguyên Đế trấn an Thái hậu.



Thực ra, hắn đã hỏi kỹ thái y rồi. Dù mấy vị thái y mang tâm lý “không cầu có công, chỉ cầu không mắc lỗi”, nhưng đối mặt với sự truy vấn nghiêm khắc của hoàng đế, họ không dám giấu giếm mà chỉ có thể uyển chuyển nói rằng nếu quá hai ngày mà vẫn chưa tỉnh, e rằng kết quả sẽ không tốt lắm.



Tuy nhiên, Hưng Nguyên Đế không dám đem lời này nói với Thái hậu.



Thái hậu bình thường trông có vẻ cứng cỏi, nhưng dẫu sao bà ta cũng đã gần bảy mươi, chưa kể tối qua còn chịu một phen kinh hoảng.



Thái hậu gật đầu: “Ai gia cũng nghĩ vậy. Vẫn là cái tên con đặt tốt, Bình nhi nhất định sẽ bình an vô sự.”



Tên thật của Tú Vương là Trần Bình, chữ “Bình” trong tên thực ra vô cùng bình thường. Từ cái tên này cũng có thể thấy năm xưa Hưng Nguyên Đế đặt tên cho hoàng trưởng tử thế nào sơ sài qua loa. Nhưng giờ đây, khi Thái hậu nói rằng đó là chữ “Bình” của “bình an vô sự”, chẳng ai dám phản đối.



“Tấm lòng hiếu thảo của Bình nhi, quả thực vượt ngoài mong đợi của ai gia.” Thái hậu nhìn Tú Vương đang hôn mê bất tỉnh, khẽ thở dài.



Hưng Nguyên Đế cảm thấy n.g.ự.c nghẹn nặng: “Mẫu hậu nói đúng, lần này thật sự nhờ có Bình nhi.”



Tiếng thở dài của Thái hậu càng nặng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-chi/3737664/chuong-316.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Từ Cẩm Chi
Chương 316: Điều mong cầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.