Chương Húc bừng tỉnh, vội lắc đầu: “Tôn nhi không nói gì cả.”
Hắn đã hứa giữ bí mật giúp Khấu tiểu thư, tuyệt đối không thể nói cho tổ mẫu biết.
Húp vội vài thìa canh t.hịt dê, Chương Húc ngồi không yên: “Tổ mẫu, tôn nhi có việc phải ra ngoài một lát.”
Chu lão phu nhân ngạc nhiên: “Trời lạnh thế này, sao vừa về đã lại đi?”
“Chợt nhớ ra có việc gấp. Trước giờ cơm trưa, à không chắc giờ nào về nữa. Nếu không kịp về dùng cơm, tôn nhi sẽ nhờ người báo lại với tổ mẫu.”
Chương Húc vội vã bước ra ngoài, đi được hai bước bỗng quay đầu, nở một nụ cười rạng rỡ với Chu lão phu nhân: “Tổ mẫu, người có tiền lẻ không? Nếu có thì cho tôn nhi mượn, đỡ phải quay về viện lấy.”
Chu lão phu nhân bảo tỳ nữ lấy tiền đưa cho hắn: “Mang theo vài người đi cùng, đừng đến mấy chỗ linh tinh.”
“Tôn nhi biết rồi, người yên tâm.” Chương Húc bước nhanh ra cửa.
Chu lão phu nhân nhíu mày, căn dặn: “Đi theo công tử, xem hắn đi đâu.”
Với đứa cháu trai duy nhất, Chu lão phu nhân tuyệt đối không dám lơ là.
Chương Húc nhanh chóng lên xe ngựa: “Đến Thư quán Thanh Tùng.”
Hắn muốn mời Khấu tiểu thư dùng cơm!
Tết sắp đến, trận động đất lớn ở vùng Định Bắc đối với đa số bá tánh kinh thành chỉ là câu chuyện bàn trà. Người ta vẫn tiếp tục thăm hỏi thân thích, lo liệu hàng Tết, phố phường vẫn tấp nập như cũ.
Thư quán Thanh Tùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-chi/3722677/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.