Sáng sớm ngày Lạp Bát, đầu phố gần nhà Cốc Ngọc đã dựng lên mấy cái lều, bên dưới là vài chiếc nồi lớn đặt trên bếp lửa. Trong nồi, hơi nóng tỏa ra ngùn ngụt, mùi thơm theo gió lan xa khắp nơi.
Mùa đông vốn là thời điểm nhàn rỗi, thêm vào đó những ngày gần đây tuyết rơi liên miên, nên đa số người dân vẫn còn nằm cuộn tròn trong chăn ấm. Cảnh tượng nhộn nhịp như thế này vì vậy mà càng hiếm thấy.
Tuy nhiên, luôn có những người dậy sớm ra ngoài, bị hương thơm hấp dẫn kéo đến, tò mò hỏi:
“Đây là quán ăn sáng mới mở sao?”
Tiểu Liên mặc chiếc áo bông đỏ dày cộp, cười đáp:
“Không phải. Là tiểu thư nhà chúng ta hôm qua bị mất mèo, nhiều bà con hàng xóm đã giúp tìm kiếm. Tiểu thư cảm tạ sự giúp đỡ của mọi người, nên quyết định phát cháo miễn phí ở đây suốt bốn ngày.”
Nghe đến “miễn phí”, mắt người nọ lập tức sáng rực, vội thò đầu ngó vào trong nồi, chỉ thấy cháo trong nồi sánh mịn, còn hai nồi lớn khác đang hầm t.hịt thơm ngào ngạt.
“Những món t.hịt này…” Người ấy nuốt nước miếng, mắt tròn xoe.
Tiểu Liên khẽ mỉm cười:
“Những miếng t.hịt kho, gà hầm, trứng luộc này cũng là để tặng.”
“Thật sao?” Người kia kinh ngạc kêu lên, vẻ mặt không dám tin.
Lúc này, lại có thêm mấy người bị hương thơm lôi kéo tới, nghe nói vậy ai nấy đều tò mò hỏi dồn, không ai dám chắc đó là sự thật.
Gặp năm mất mùa, những gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-chi/3722670/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.