Tân Diệu lần hôn mê này không chỉ kinh động đến lão phu nhân mà còn khiến Đại phu nhân Cảnh thị và Nhị phu nhân Chu thị lo lắng không yên.
Trên đường rời khỏi Vãn Thanh Cư, Cảnh thị vừa đi bên cạnh vừa ngạc nhiên nói lão phu nhân: "Không ngờ rằng nàng ấy đã quên mọi thứ, chỉ nhớ mỗi nhũ mẫu của mình."
Lão phu nhân lặng im hồi lâu rồi nhàn nhạt đáp: "Có lẽ lần này ngất đi giúp nàng dần dần nhớ lại mọi chuyện rồi."
Cảnh thị dừng chân, khóe môi khẽ nở nụ cười: "Nếu thật như vậy thì tốt quá, quên đi quá khứ cuối cùng cũng là điều bất tiện."
Lão phu nhân có vẻ đã mệt, không nói gì thêm, để nha hoàn dìu về Như Ý Đường.
Cảnh thị và Chu thị ở chỗ đường rẽ ai về nhà nấy, nụ cười bên môi cũng tan biến.
“Liên ma ma, ngươi nói xem, có phải biểu tiểu thư đã nhớ lại rồi không?”
Liên ma ma là người thân tín của Cảnh thị, nghe vậy chần chừ đáp: "Nghe nói bị thương ở đầu thì khó mà đoán được, có khi mãi không nhớ ra, cũng có khi bỗng chốc nhớ hết mọi chuyện. Mà biểu tiểu thư còn trẻ, hồi phục nhanh lắm..."
Trước mắt đã là Nhã Hinh viện nơi Cảnh thị sống, bà khẽ dừng chân rồi nhếch môi cười: "Phải, còn trẻ nên hồi phục nhanh."
Tại Vãn Thanh Cư, mùi thuốc chưa kịp tan, tiếng khóc của Phương ma ma và Tiểu Liên vẫn chưa dứt.
Phương ma ma khóc vì lâu ngày mới gặp lại tiểu thư, còn Tiểu Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam-chi/3704114/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.