Buổi chiều khi đi ra xuống cangtin mua nước lên tôi cũng gặp anh Hùng từ phòng họp đi ra. Hình như anh vừa bị mắng té tát, mặt còn đỏ au. Nhìn thấy tôi đột nhiên gọi:
- Cô Duyên vào phòng tôi nói chuyện một chút.
Tôi gật đầu đi theo anh, vừa ngồi xuống anh nghiêm túc nói:
- Hôm nay anh Trung khám cho Hiếu, anh ấy bảo có lẽ Hiếu phải thay thận càng sớm càng tốt cô Duyên ạ.
- Sao vậy anh? Thằng bé có vấn đề gì à?
- Không hẳn thế nhưng việc chạy thận dần dần không còn tác dụng nhiều. Thay thận được là tốt nhất. Với lại anh Trung cũng vừa tìm được một người hiến thận mà theo anh ý khả năng cao sẽ phù hợp với Hiếu. Người ta bị chết não, người nhà muốn hiến lại thận. Có điều chi phí phẫu thuật tương đối cao, không biết ý cô thế nào?
Ý tôi thế nào được cơ chứ? Cái trinh tiết cũng bán đi rồi, còn cái gì bán nốt được nữa đây? Tôi cúi mặt, không biết đáp ra sao. Thấy tôi im lặng anh Hùng lại nói:
- Cơ hội này không phải dễ dàng có được đâu. Tôi xem qua bệnh án thấy cậu ấy cùng nhóm máu với Hiếu, với lại Hiếu thuộc diện trẻ em, với sự quen biết của tôi khả năng người nhà sẽ đồng ý hiến tặng cho Hiếu. Cô với chị gái không cùng nhóm máu với Hiếu nên tôi nghĩ đây có thể coi là cơ hội hiếm có đấy.
Sao tôi lại không biết điều này cơ chứ. Nhưng tiền đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cach-cua-mot-con-di/151333/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.