Mỗi một nàng công chúa đều hy vọng chàng hoàng tử của mình sẽ cưỡingựa tới đón mình. Phúc Sinh, anh nguyện ý thỏa mãn mong muốn của em.
0o0
Thời gian trôi đi nhanh quá, cuối cùng bố mẹ tôi cũng gặp người nhàHạ Trường Ninh rồi. Trong vòng một tuần sau khi tôi tốt nghiệp, HạTrường Ninh dốc toàn lực xúc tiến buổi gặp mặt cấp cao của phụ huynh hai bên.
Thời gian bắt tay của mẹ tôi và mẹ anh ấy kéo dài một phút, thể hiệnrõ ràng sự ngưỡng mộ đã lâu của hai bên. Anh trai và em trai Hạ TrườngNinh cũng có mặt.
Em trai ấy – Hạ Trường Sinh rất giống anh mình, nhưng trên mặt luônnở nụ cười. Lấy biểu hiện của Hạ Trường Ninh làm thước đo, tôi phongtặng cho Hạ Trường Sinh cái tên “Tiếu diện hổ”. Còn anh trai anh ấy lạirất nghiêm khắc, ít nói, chốc chốc lại tập trung lắng nghe, ngay lập tức tôi tặng cho anh ấy danh hiệu “Đạo sĩ’.
Hạ Trường Ninh ở giữa tập trung điểm mạnh của cả hai người, tâm tưsâu sắc, lúc cười hi hi cũng như vải gấm bọc dao. Cái tên này trước mặtmọi người quyết không tỏ thái độ nhi nữ tình trường với tôi.
Thế nên tôi cảm thấy bữa cơm này đáng nhẽ chỉ nên dành cho phụ huynhhai bên ăn. Còn tôi, ăn một tí rồi ngồi bên cạnh xem ti vi đợi nghe kếtquả.
“Cục trưởng Vương, Phúc Sinh nhà tôi kén ăn lắm, gắp được hai gắp là không chịu ăn nữa. Cái con bé này thật là…”.
Mẹ tôi không hổ danh là giáo viên, ngay cả mắng mỏ cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bo-em-kiep-sau-nhe/3273501/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.