Mấy ngày liền Hà Diễn không hề lộ mặt, không biết là đã về Hongkong hay vẫn ở chỗ nào đó làm mấy việc bẩn thỉu hèn hạ. Trình Dục nghĩ Hà Diễn không xuất hiện kể ra rất tốt, như vậy anh sẽ không bị hắn bắt làm mấy việc đáng xấu hổ kia.
Trong thời gian Trình Dục ở đây đã từng nói với Hà Diễn mình không phải đồng tính luyến ái, một chút hứng thú với đàn ông cũng không có, những lúc làm tình với hắn chỉ thấy vô cùng ghê tởm, yêu cầu Hà Diễn tránh xa ra một chút, tốt nhất là không cần nhìn thấy mặt.
Nhưng mỗi lần hắn đều chỉ cười cười, châm chọc:
-Lưu Phi Long không phải đàn ông sao?
Hà Diễn xem ra không hề tin những lời này của Trình Dục mà chỉ coi chúng là ngụy biện, cho nên tới giờ vẫn không muốn trả tự do cho anh.
Khi Hà Diễn không có ở đây, mình Trình Dục bị mấy tên thủ hạ của hắn giam cầm ở biệt thự đến khó chịu, không có việc gì để giải khuây, đành phải đi dạo xung quanh cái nơi đồ sộ rộng lớn này, ngó nghiêng của cải tài sản của hắn. Từ phòng khách đến phòng chứa đồ mới thấy thưởng thức của Hà Diễn thật ra khá tao nhã.
Không giống kiểu ông chủ quán bar thấp kém bình thường trực tiếp treo mấy bức ảnh nam nữ nude mà ngược lại thay vào đó là bày biện những đồ vật mà ngay đến Trình Dục cũng rất ưa mắt, ví như một cây dương cầm với âm sắc mượt mà chuyên dụng ở những quán bar. Phòng bên cạnh có lưu giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-binh-that-nhan-nhan/65447/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.