- Đã đỡ lạnh chưa? Đêm khuya gió lớn sao nàng không chú ý sức khoẻ vậy?
- Khi nãy nghe thánh thượng đến, ta có hơi vội nên quên mất...
Quan sát Du Ca vừa đáp vừa khẽ khàng cúi mặt vào ngực mình hệt như đang che giấu biểu hiện lúng túng, Trình Liệt càng thêm thú vị mới hỏi tiếp:
- Ngày hôm nay với nàng có vui không?
- Sinh thần năm nay của ta rất vui vẻ, đa tạ hoàng thượng đã có lòng.
- Chỉ đa tạ thôi sao, nàng nghĩ có nên thưởng cho ta chút gì không?
- Thế hoàng thượng chàng muốn gì...?
- Muốn nàng!
Câu hỏi chưa kịp nói hết đã bị cắt ngang bởi hai từ rõ ràng lẫn dứt khoát, Du Ca chớp mắt nhìn người nam nhân đang mang vẻ mặt vô cùng nghiêm túc lẫn một chút dịu dàng, xem chừng đó không phải là lời nói đùa. Trình Liệt muốn nàng sao? Nghĩa là đêm nay...? Thật kỳ quặc, việc thị tẩm đâu còn là chuyện gì xa lạ, ấy thế mà không hiểu tại sao khi nghe hắn nói "muốn nàng" thì nàng bất giác thấy ngượng nghịu làm sao. Hay vì trước hành động mở rộng áo khoác ôm lấy nàng, đôi mắt trầm lặng kia cơ hồ mang chút da diết, cùng bờ môi thích buông những lời tình ý, nên hắn khiến nữ nhân kiêu ngạo như nàng cũng phải rung động.
Cảm nhận sự im lặng của giai nhân ở trong lòng mình, Trình Liệt phóng tầm mắt nhìn xuống, trông rõ một khuôn mặt diễm lệ đang ngượng ngùng, đôi gò má chợt ửng hồng dù bị gió lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bi-khuc/1903193/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.