Đẩy Triệu Mỹ Nhân ra, Trình Liệt vẫn cố giữ vẻ điềm tĩnh, hạ giọng:
- Người cứu nàng là hoàng hậu, không phải trẫm!
- Nhưng nếu không có lệnh từ hoàng thượng thì hoàng hậu sẽ không làm thế.
Nghe xong, Tần Chinh cũng thấy giận thay, nhớ đến cảnh Du Ca là người đề xuất việc đi cứu Triệu Mỹ Nhân, một thân một mình dẫn binh đến núi Giản đối diện hiểm nguy dường nào, vậy mà nay nàng sủng phi họ Triệu ấy có thể buông một lời dễ dàng đến vậy quả là bất nhẫn cho Du Ca rồi! Đâu riêng gì Tần Chinh, ngay cả Trình Liệt cũng khó chịu trước lời lẽ có phần vô ơn ấy, lòng bây giờ nóng như lửa đốt, hắn không muốn day dưa hỏi han thêm gì nữa liền yêu cầu rõ ràng:
- Trẫm muốn nàng lập tức hồi cung!
- Hoàng thượng, thần thiếp vừa bị địch bắt nên lòng còn sợ hãi lắm.
- Xem ra nàng vẫn rất khoẻ, thân thể lành lặn, không việc gì phải lo. Hoàng hậu bị thương nặng, trẫm không muốn có thêm chuyện phiền não nữa.
Triệu Mỹ Nhân bấy giờ mới đưa mắt nhìn Du Ca nằm trên trường kỷ với bả vai trái được băng bó cầm máu, trong lòng thiết nghĩ, chẳng qua chỉ bị thương một chút chứ có phải gì ghê gớm lắm thay, trong khi nàng ta vừa bị rơi vào tay nước Chu, đến giờ vẫn còn kinh tâm chưa hết. Du Ca lấy thân hộ giá chẳng qua muốn được hoàng thượng để ý đến, vết thương kiểu này đắp thuốc một chút là khoẻ thôi! Triệu Mỹ Nhân liền cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bi-khuc/1903188/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.