Thật may vết thương của Tô Dạ Kiều trúng nơi mạch máu phần đầu tập trung sâu nhất, chỗ da mỏng nhất, vết thương rất nhỏ, nhưng máu chảy nhiều lại có chút dọa người, Tần Sở Ca cầm một cuộn băng vải lớn muốn quấn lên đầu Tô Dạ Kiều, Tô Dạ Kiều dở khóc dở cười ngăn Tần Sở Ca băng bó lung tung, tự mình lấy vài miếng bông, tẩm cồn, sau đó nhịn đau sát trùng miệng vết thương, gấp một miếng băng gạc, dùng băng dính dán vào bên ngoài vết thương.
Rốt cuộc mọi việc yên tĩnh lại, Tần Sở Ca cũng được thở phào, liền cảm thấy chân đau nhức, thắt lưng cũng vậy. “ Mệt rồi đúng không … Nhanh lên đây nằm, một chốc nữa ta sẽ dọn dẹp đồ mới mua. ” Tô Dạ Kiều đỡ Tần Sở Ca nằm lên giường, hôn lên trán y, “ Tâm tình tốt hơn nhiều không? ”
Tần Sở Ca phì cười một tiếng, lệ còn sót lại trong mắt vì thế mà đua nhau trào ra. Tần Sở Ca lau lau mắt, như trước đây, vô tâm cười. “ Ngươi thấy ta như vậy đã ổn chưa? ” Nói xong còn chớp chớp mắt oán trách.
Tô Dạ Kiều cũng yên tâm nở nụ cười, đắp chăn cho Tần Sở Ca, “ Rồi rồi, ngươi nghỉ ngơi một chút đi, bằng không bảo bảo lại nháo ngươi! ” Nhịn không được mà hôn nhẹ lên cái miệng đang chu ra của Tần Sở Ca.
Anh vui vẻ nhẹ nhàng bước ra ngoài phòng ngủ, Tô Dạ Kiều cuối cùng cũng có thể khẳng định, Tần Sở Ca thực sự, thực sự tiếp nhận anh rồi!
Chu Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-be-tho-dich/2291514/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.