Đêm giao thừa trời rất lạnh. Đường phố huyên náo đột nhiên trống trải. Tất cả tạp âm im bặt.
Không có một bóng xe, không có một ai, ban đêm trong trạng thái yên tĩnh.
Chỉ có ánh đèn đường làm hết phận sự khuếch tán ánh sáng chẳng hề ấm áp, một ít bụi dưới ánh sáng trở nên phù du.
Tiếng kêu trong đêm yên tĩnh, coong coong coong coong —
Đèn chiếu hậu trong bóng đêm, kéo dài tạo thành vệt màu đỏ, lại mịt mờ tiến vào trong bóng đêm không thấy tăm hơi.
Một trận thở hổn hển. Không có tiếng bước chân. Âm thanh quần áo ma sát.
Hỗn tạp cùng nhau, không có thứ tự, sốt ruột, phá vỡ âm thanh yên tĩnh trong đêm.
Lục Tỷ cõng Trì bà nội lao nhanh trên đường.
Mắt vằn tia máu đỏ, răng cắn chặt môi dưới, một đôi tay nổi đầy gân xanh, dùng lực lớn để ôm người trên lưng.
Bước chân dài trên con đường lạnh lẽo, hoang mang, sợ hãi, không còn vững vàng.
Bệnh viện đa khoa Chữ Thập Đỏ, trong màn đêm lộ ra tia sáng mơ hồ.
Trên lưng nhỏ gầy chòng chành, Trì bà nội yếu ớt tỉnh lại.
Đôi vai nhỏ của Lục Tỷ, cõng Trì bà nội đặc biệt vất vả.
Trâm đen trên áo khoác bị rơi xuống, Trì bà nội dốc hết khí lực nói: "Trâm đen, trâm đen."
Lục Tỷ ngừng bước.
Trâm đen tỏa ra ánh sáng, đó là tín vật đính ướcTrì ông nội đưa cho Trì bà nội, ở trên đường cái vắng người tỏa ra ánh sáng yếu ớt.
Lục Tỷ nhẹ nhàng khom lưng, đặt Trì bà nội đặt ở trên ghết ngoài cửa quán cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-be-cong-de-yeu-cau-fly-in-shallow/1806686/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.