Trì Nhạc lên chuyến bay sớm nhất bay về Hàng Châu.
Sắc trời tờ mờ sáng, trong thành phố mọi người vẫn chưa thức dậy.
Hắn từ sân bay ra đi chiếc xe cũ kỹ của mình, động cơ cũ kỹ dẫn hắn lên đường.
Nắng sớm vỗ về gò má anh tuấn của hắn, râu đều được cạo sạch sẽ, mặt mày rõ ràng, khóe miệng trầm mặc, không chút nào nhìn ra dấu vết mất ngủ cả đêm.
Đúng, hắn một đêm không ngủ.
Trong đầu đầy hình ảnh 《Tầng trời thấp trên không 》, trình chiếu ròng rã suốt một đêm.
Vách tường trống không bên này, trong lòng Lục Tỷ không khỏi dao động.
Gió thổi mạnh vù vù.
Thời điểm hắn nhìn thấy bốn chữ này, triệt triệt để để cảm nhận được cảm giác đau lòng không thể thở nổi.
Nặng nề từ từ nặng nề không cách nào tiêu tan.
Nhưng Lục Tỷ chưa từng nói với hắn.
Hắn từng hận nhất chuyện đoạn tuyệt, bất quá là đưa cho y chiếc bút của hắn, dùng sức ném ra ngoài cửa sổ.
Nhưng sau khi hắn điên cuồng áp đảo y, hắn vẫn trầm mặc mà giữ y tại căn phòng của mình.
Y dung túng hắn, dung túng hắn làm nũng với y, đối với mấy chuyện xấu của hắn, đối với mấy vô cớ gây rối của hắn.
Hắn yêu người kia, ôn nhu mà lương thiện.
Vĩnh viễn chỉ có thể ép buộc bản thân, mãi mãi cũng không nỡ lòng làm tổn thương bất cứ người nào.
Trì Nhạc trong nháy mắt đó, mới chịu thừa nhận câu nói của Lục Tỷ "Bản thân ấu trĩ".
Vốn hắn dốc hết sức, nhưng thủy chung không có đi sâu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-be-cong-de-yeu-cau-fly-in-shallow/1806678/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.