Lúc Trì Nhạc đẩy cửa tiến vào, Lục Tỷ đã ở nhà ngủ tiếp để hấp thụ lại cảm giác rồi.
Trên chiếc giường đôi rộng rãi, tại vị trì vốn thuộc về Trì Nhạc kia, lúc này có một con mèo Bangladesh tư thái tao nhã đang nằm.
Đầu nhỏ của Đậu Đỏ Bùn tựa ở trên gối đầu của Trì Nhạc, chạm trán Lục Tỷ ngủ.
Thời tiết tháng tư đã có chút nóng, Lục Tỷ trở mình, chăn mỏng trên giường bị hắn đá sang một bên, một góc chăn còn sót lại miễn cưỡng che bên hông, một mảng da thịt lớn, cảnh "xuân" tháng tư đều bại lộ trong không khí.
Da Lục Tỷ rất trắng, trời sinh sắc tố nhạt, màu tóc, con ngươi, lông mi màu sắc đều nhạt, có lúc sẽ khiến người khác sinh ra một loại cảm giác người này bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
Đậu Đỏ bùn nghe thấy tiếng động, nhạy bén mở mắt ra, đôi mắt tròn xoe, liếc nhìn Trì Nhạc một chút, sau đó giơ móng vuốt nhỏ nhàn nhã liếm liếm, vẻ mặt oai nghiêm dáng vẻ bá đạo.
Trì Nhạc nhếch nhếch khóe miệng, một con mèo, đã tự coi mình là báo nhỏ rồi.
Cơ thể Lục Tỷ nhúc nhích một chút, toàn bộ chăn bị đá dưới giường, cái mông tròn trịa vểnh cao liền với hai chân thon dài, cứ như vậy bại lộ trước mắt một người một mèo.
Đôi mắt hoa đào của Trì Nhạc híp híp.
Phản ứng của Đậu Đỏ bùn nhanh hơn hắn, trực tiếp đi đến liếm lên đôi môi đỏ mọng.
Cái đuôi sau đó vung vẩy, đem mông nhắm ngay mặt than của Trì Nhạc.
Được lắm. Chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-be-cong-de-yeu-cau-fly-in-shallow/1806660/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.