Emma trong phòng làm việc, buồn bực đi qua đi lại. Lần này Tạ Ninh đột nhiên trở về, không hề báo trước, hành tung bất định, có người nói chỉ là đang tìm người ôn chuyện uống trà mà thôi. Nhưng lấy nhiều năm nàng hiểu rõ hẵn, Tạ Ninh căn bản không phải nam nhân có tĩnh nhẫn nại cùng người khác uống trà nói chuyện phiếm. Còn có chính là Trì Nhạc. Mà người duy nhất triệu kiến được quân vương nguy hiểm, cũng chỉ có Trì Nhạc. Lần này Tạ Ninh trở về, thậm chí không tiếp xúc bất cứ người nào trong Sâm Hải, chỉ gặp mỗi Trì Nhạc. Tin xấu kia của Trì Nhạc được tuôn ra từ sáng sớm, Allen ngay lập tức thông báo tin tức, cho nên nàng lục lọi lại các tài liệu trên Weibo, dấu vết PR rất rõ ràng, rõ ràng có người đang cố ý bôi đen Trì Nhạc. Nhưng Trì Nhạc từ chức là một chuyện, nàng xử lý chuyện này rất kín, bên ngoài gần như không có thu thập được chút phong thanh nào. Lúc này, trong mắt mọi người hắn vẫn còn là người mẫu của Sâm Hải, ở trong giới này, người của Sâm Hải, nàng không nghĩ ai dám liều chết động vào. Trì Phi, là do chính Sâm Hải. Cũng chính là Tạ Ninh. Nếu như nói Tạ Ninh sai thuộc hạ lấy cách này "Thỉnh" Trì Nhạc đến, nàng không hề bất ngờ. (Thỉnh có nghĩa mời một cách cung kính, trong trường hợp này dùng với nghĩa chế nhạo) Dù sao Trì Nhạc tính cách nóng nảy như vậy, ngươi phát thông báo hay là ra lệnh cho hắn, hắn đều sẽ suy tính đến chỉ thị đúng hay sai. Vì thế mà Tạ Ninh chẳng muốn đọ sức, trực tiếp đem hắn dồn đến đường chết. Bản thảo PR được phát ra một cách thờ ơ, chọn một ít điểm đen hời hợt, thế nhưng, dường như đang nói rằng, nếu ngươi không đến, ta tự nhiên có biện pháp khác. Vì thế mà Trì Nhạc đến. Nếu nói so sánh tâm cơ, Trì Nhạc hoàn toàn không phải đối thủ của Tạ Ninh. Nhưng bọn họ đến cùng là nói chuyện gì? Kết quả Trì Nhạc bị bôi đen, vừa không được thanh lí hợp đồng, cũng không được lăng xê, nàng nghĩ không ra. Loading... Đùng. Thùng thùng. Có người gõ cửa. "Come in." Emma ngồi trở lại ghế làm việc, lần thứ hai khôi phục dáng vẻ cao cao tại thượng trầm ổn. Allen đẩy cửa hạ thấp người đi vào, có tiểu tâm mà đóng cửa lại. "Thế nào?" Emma hỏi. "Có người nói, trên bàn ăn ngày hôm qua, dự họp đều là một vài nhà sản xuất nổi tiếng, đạo diễn phim lão làng." Allen giảm thấp âm thanh nói. "Điện ảnh?" Emma cau mày. "Ta nghe phong thanh, có người nói, Tạ Ninh muốn tiến quân vào phim ảnh, Sâm Hải sẽ lại mở một công ty con, gọi là Giải trí Sâm Hải. "Điện ảnh Sâm Hải?" Emma dựa người vào ghế xoay. Xem ra Tạ Ninh lại không phân thắng bại với nàng như vậy, ở một lĩnh vực được chú ý quá lâu, đến lúc nút cổ chai (sự nghiệp bị cản trở),lại có thể lên cao vô thượng (Vô thượng 无上 : cao nhất, tối cao),liền quyết tâm giương nanh múa vuốt cạnh tranh, một mình đánh chiếm mấy lĩnh vực. Điện ảnh, mấy năm nay là ngành vô cùng hot. Từ năm ngoái không ít nhà tư bản bắt đầu đầu tư vào đó, toàn bộ ngành nghề phát triển mạnh mẽ, đừng nói là mấy công ty điện ảnh lớn đang cực lực mở rộng, ngay cả công ty điện ảnh nhỏ, cũng giống như măng sau mưa xuân dồn dập bất chấp, trong lúc nhất thời nhiều vô số kể. Làm điện ảnh, chơi đùa là tư bản, một bộ phim, ít thì mấy triệu, nhiều thì đầu tư vài chục triệu, nhưng phòng vé một khi vượt qua trăm triệu, kết quả tương đối khả quan ...... Bây giờ bắt người khác làm việc mấy đời, cũng chẳng thể đạt tới con số này! Emma nắm chặt tay thành nắm đấm. Đây chính là chênh lệch giữa nàng và Tạ Ninh. Nhưng mà nàng không cam tâm. Nàng không phải chỉ có những năng lực này, những tư cách và sự từng trải này, chỉ là vận may kém một chút! Nếu như nàng có tài nguyên tốt như Tạ Ninh, nàng chưa chắc sẽ thua! Chưa chắc, sẽ bại bởi một người đàn ông! Allen ở một bên khiếp sợ cúi đầu. Nữ nhân tức giận, như trong bầu trời đêm hoa hồng xinh đẹp, dục vọng tùy ý sinh ra. "Kế hoạch bên kia của Trì Nhạc thế nào?" Emma thở ra một hơi, nhỏ giọng hỏi. Allen sửng sốt một chút, nhanh chóng phản ứng lại: "Lục Tỷ đang tiến hành tuần lễ triển lãm tranh toàn quốc, còn có tuần lễ thời trang bên kia, hình như bởi vì Trì Nhạc có chút không vui, "Xuân mộng vân" mấy hôm nay cũng đang sứt đầu mẻ trán, không thấy động tĩnh cụ thể. Emma gật gù: "Quý nhân của Trì Nhạc, cũng thật nhiều." "Ngươi nó, "Xuân mộng vân" Trần Đấu?" Emma đột nhiên mở miệng, khiến Allen không tìm được chút manh mối. Emma cười lạnh một tiếng: "Không ra tay nhanh lên một chút, phỏng chừng Trì Nhạc muốn xuống biển xuất đạo rồi!" "Ngươi nói ...... " "Điện ảnh Sâm Hải." (Hải có nghĩa là biển, bả Emma ngụ ý Trì Nhạc sẽ ra mắt ở công ty giải trí Sâm Hải) Allen có chút không ngờ tới: "Nhưng Trì Nhạc hắn ...... Chưa bao giờ làm diễn viên a, nhiều nhất là mấy cái kĩ năng nghệ thuật thôi, Tạ Ninh ..... để ý đến hắn?" "Ngươi cho rằng Tạ Ninh làm điện ảnh, là do cảm thấy hứng thú với tiền bạc? Hắn suy xét đến kỹ xảo, hay là nội dung? Những cái này không quan trọng! Đối với hắn mà nói, làm điện ảnh hay bất động sản cũng không có gì khác nhau, cũng chỉ là một phương thức hoạt động của tư bản, có điều nó chỉ là một trò chơi tiền bạc mà thôi." Emma thở dài một hơi."Tạ Ninh vừa ý, là năng lực của Trì Nhạc, hắn đã sớm nhìn ra người đàn ông này không hề bình thường, cho nên lúc hắn không còn gì cả thì thu nhận giúp đỡ hắn, mục đích của hắn vẫn là lợi dụng danh tiếng của Trì Nhạc làm lẫn lộn điểm chú ý, trở thành tư bản. Bằng hiểu biết của ta đối với hắn, hắn nhất định sẽ nắm vững nhược điểm của Trì Nhạc, sau đó thả hắn tự do phát triển, phát triển đến một lúc nào đó, thu hoạch một lần." Allen rùng mình. Theo như boss, thực sự gần vua như là gần hang cọp. Nếu một ngày có hơi bất cẩn, nói không chừng liền không biết phải chết thế nào. "Đợi lúc giá trị lợi dụng của Trì Nhạc tốt nhất, cũng là lúc hắn hướng Tạ Ninh trả nợ. Nuôi mập lại giết, là phương pháp chơi đùa nhất quán của hắn. Chúng ta không biết bây giờ hắn đối với Trì Nhạc hiểu rõ bao nhiêu, nhưng có một chút, chuyện tiếp theo, nhất định phải nhanh hơn!" Emma nói xong, con mắt xinh đẹp lộ ra một tia hung quang. Allen nửa tỏ ra đã biết nửa gật đầu. "Xuân mộng vân" đang bắt đầu cuộc họp trong phòng họp nhỏ ở công ty, đoàn người đang cùng thảo luận. Trừ kế hoạch sự kiện tuần lễ thời trang của Trì Nhạc, tất cả đều tiến hành thuận lợi. Giai đoạn thứ nhất công tác mở rộng thiết kế đã hoàn thành xong. Cuối cùng đã tới giai đoạn thứ hai. Lúc này Trì Nhạc đang cùng Trần Đấu xem video xuất sắc của nước ngoài trên màn hình chiếu. Đầu tiên là hàng hiệu xuân hạ thu đông năm 2015. Những thứ này đều do tiểu trợ lý chuyên nghiệp Thường A thu thập suốt đêm.
Trên màn hình người mẫu hoặc là có đôi mắt quyến rũ như khói, hoặc là lạnh lùng cao ngạo coi trời bằng vung, quần áo được thiết kế tinh xảo từng kiện bày ra trước mắt, chủ nghĩa mổ cấu (Mổ: tách ra; Cấu: kết hợp lại),chủ nghĩa Dada (nó là một tập hợp những nghệ sĩ nổi loạn, vô chính phủ, chán ghét xã hội, chính trị và các thiết lập văn hóa mà họ cho rằng đã kéo châu Âu vào cuộc Chiến tranh thế giới. Muốn biết thêm chi tiết xin nhờ GG),chủ nghĩa làn sóng mới, trang phục hình cắt H, trang phục hình cắt X, hình khuếch hình biến hình A kinh điển ...... Các loại thiết kế, xuất sắc xuất hiện, làm mắt người không kịp nhìn. Có vài hàng hiệu sáng tạo cực kì xốc nổi, có vài hàng hiệu thì vẫn cường điệu giản lược cảm giác chất lượng. Trì Nhạc dường như đang xem vở kịch lớn, chống đầu, lông mày nhướng lên, nhìn mất hết cả hứng. Trần Đấu ở bên cạnh buồn cười. Trì Nhạc người này, chính là như vậy, rõ ràng cảm thấy tẻ nhạt, vẫn sẽ phối hợp diễn thôi. Bởi vì hắn đang coi kết tinh mà muội muội Thường A đã làm suốt một đêm. Muốn công việc gần đây phát triển, Thường A rốt cuộc tìm được mục tiêu sống, Trì Nhạc ngoài miệng không nói, trong lòng vẫn là like 10 ngàn cái. Lúc này Thường A đang liên hệ với người mẫu. "Trì Nhạc." Lần thứ hai nàng ủ rũ cúp điện thoại, quay đầu lại tìm Trì Nhạc tố khổ."Làm sao vậy?" Trì Nhạc rốt cục có được cơ hội, thành công nhấn phím tạm dừng. "Ta không kí kết được với người mẫu ..... " Thường A đùa cợt đau khổ Nàng đúng là đã đem tất cả người mẫu trong công ty không phân biệt kích thước đều liên hệt một lần, nhưng một người mẫu cũng không liên hệ được. Trì Nhạc liếc nhìn Trần Đấu, cười nhạt, vẻ mặt cũng chả có chút giật mình. "Lễ vật của Emma." Trần Đấu gác hai chân lên bàn họp, "Cuối cùng cũng coi như bắt đầu rồi, trong khoảng thời gian này, chúng ta cũng coi như đủ thoải mái." "Phàm đây là hoạt động trong ngành, không muốn kinh động Sâm Hải, không kinh động Emma, cơ hồ không thể." Trì Nhạc gật đầu. "Nhịn lâu như vậy, đến cùng vẫn không từ bỏ con cá lớn là ngươi. Hình như kiếp trước ngươi chơi gái nhà lành." Trần Đấu cười, lại cầm chùm nho Thường A rửa sạch, ngắt một quả, ném vào trong miệng. "Emma? Trong tay chúng ta không phải vẫn nắm nhược điểm của Emma sao? Nàng bất an như gà, tại sao còn dám tới tìm cớ? Nàng không sợ chúng ta đem chứng cớ phạm tội kia của nàng, chọc vào nơi nào của Tạ Ninh đây!" Trong nháy mắt Thường A không phục. Trần Đấu liếc nhìn Trì Nhạc một chút: "Vậy ngươi phải hỏi Trì chim to, hắn thế nào?" Trì Nhạc đương nhiên không biết. Những nhược điểm kia của hắn, chỉ dùng để chống lại Emma cầm những tài liệu liên quan đến Lục Tỷ. Chỉ cần Emma không ở sự kiện này giở trò, Trì Nhạc vĩnh viễn sẽ không dùng quân át chủ bài này của hắn. Ép Emma, cá chết lưới rác, vạn nhất liên lụy đến Lục Tỷ thì làm sao? Đối với Trì Nhạc, việc liên quan đến Lục Tỷ, chỉ là có chút khả năng, hắn chắc chắn sẽ không mang đi thử nghiệm. Emma cũng nhìn vào một điểm này, mới tránh nặng tìm nhẹ, tránh Lục Tỷ, công kích trực tiếp Trì Nhạc. Thường A cũng không thảnh thơi: "Ca ca tỷ tỷ, tuần sau chính là bắt đầu, hiện tại một người mẫu cũng không có, chúng ta làm sao?!! Nếu không, thuê người mẫu nước ngoài? Chính là giá cả ........" Thường A nói, lén lút nhìn Trần Đấu vắt cổ chày ra nước. "Kì thực Crave là hàng hiệu có gen di truyền (Crave là tên một loại nước hoa dành cho nam giới),có chứa cảm giác nghệ thuật tình dục, chúng ta không nhất định cần dùng đến người mẫu chuyên nghiệp." Trì Nhạc đã sớm cân nhắc qua vấn đề này, "Hiện nay giới người mẫu ưa chuộng phong cách nữ tính, người mẫu nam cơ bắp cũng không nhiều, nếu đi tìm người mẫu chuyên nghiệp không có cơ bắp đi catwalk, không bằng ___" "Không bằng đi tìm vài huấn luyện viên thể hình." Trần Đấu nhàn nhã nối tiếp câu. "Nói như vậy, gần đây ta vừa đầu tư vào một phòng gym." Bị bắt tới làm công việc chính nghĩa, Hồ Văn Hạo đẩy mắt kính bằng vàng, bình tĩnh nói. "Ta tại sao lại thích cùng cường hào kết bằng hữu đây?" Trần Đấu đi tới, giống như huynh đệ lắc vai Hồ Văn Hạo. Lục Tỷ ngả người trên ghế làm việc nhìn hình dáng muôn hình muôn vẻ của con người, một câu cũng chưa nói. Đối với hắn mà nói, nhiệm vụ vẽ vời đã hoàn thành, chuyện về sau hắn cũng không giúp gì được thì gấp cái gì. Trì Nhạc muốn để hắn ở nhà để nghỉ ngơi, nhưng hắn lại còn nói chuyện cùng Trần Đấu về triển lãm tranh, cho nên mới thuận tiện ở đây mở hội nghị. "Vậy thì làm chủ đề vết sẹo đi." Trì Nhạc đứng đây, lấy điện thoại di động phóng lớn màn hình, một bên lật hình, một bên giảng giải cho mọi người: "Tạo hình người mẫu có thể hóa trang một vài vết sẹo, lại mua một ít băng gạc, dụng cụ bảo hộ, vẽ nguệch ngoạc tạo cảm giác crave (crave: khao khát, thèm muốn),coi như đồ biểu diễn catwalk, phối hợp với chủ đề này. "Ngươi sợ những người mẫu hàng đầu trên sân khấu không có cảm giác, vì thế mà cấp cho bọn họ mấy dụng cụ tra tấn?" Trần Đấu nở nụ cười. "Ngươi thông minh." Trì Nhạc nói, đi tới bên người Trần Đấu, búng mũi nàng một cái. "Trì chim to, ngươi đừng cả ngày táy máy tay chân, ta cmn mũi cao như vậy, đánh hỏng rồi!" Mặt Trần Đấu vẻ ghét bỏ. "Mũi này của ngươi là giả a, còn có thể đánh hỏng rồi!" Trì Nhạc nhổ nước bọt. "Hai các ngươi ta thấy ...... ăn ý, cảm tình với người yêu cũ rất tốt." Hồ Văn Hạo một bên mặt không biến sắc cười cợt. Hai người nghe đùa giỡn như vậy, cùng thu tay chân lại, bầu không khí trong nháy mắt có chút lúng túng. Lục Tỷ vẻ mặt không có gì: "Vậy ngươi đi mua đạo cụ, ta đến vẽ." (Em đang ghen =))))
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]