Trong phương ngữ của thành phố Z, khi muốn nói một người ngu ngốc thì còn phải thêm một từ —— tử nhân.
Tử nhân, kỳ thực rất ngu ngốc.
Làm sao không phải chứ? Họ không hiểu thể nào là buông bỏ, một khắc trước khi chết vẫn còn chấp niệm, không biết suy xét, lại không biết lĩnh ngộ. Theo một loại ý nghĩa nào đó, tử nhân so với ma quỷ còn đáng sợ hơn. Quỷ hồn âm ngoan, tinh quái giảo hoạt, nhưng chúng nó đều biết xem xét thời thế. Chúng nó rất thông minh, biết ẩn tránh và chạy thoát khi gặp phải nguy hiểm, nhưng tử nhân lại không giống như thế. Họ tựa như một cái máy, bấm phím lệnh, sau đó hết sức chấp hành, không hoàn thành nhiệm vụ thì quyết không bỏ qua.
Tử nhân bổn là một từ rất nghiêm trọng. Trong trí nhớ của Dương Diệp, cha nuôi chỉ mắng hắn hai lần như vậy, mà mỗi lần đều là rất tức giận mới nói ra. Nghĩ đến cha nuôi lúc sinh tiền, Dương Diệp vẫn còn rất đau buồn. Nhưng hắn nhanh chóng đè xuống tâm tình, đem đầu đuôi gốc ngọn sự tình của Hoa Tri Viễn nói lại, ngay cả thần tình động tác của Hoa Tri Viễn cũng mô phỏng lại.
Sau khi nghe xong, Từ Nhàn Thuyền đăm chiêu —— “chân tướng” trong miệng Hoa Tri Viễn, chợt nghe thì rất hợp tình hợp lý, nhưng nếu cân nhắc kỹ lại, thật ra vẫn còn sơ hở. Hoa Tri Viễn giết Cổ Nghị, từ nay về sau thay thế thân phận Cổ Nghị, cũng chính vì nguyên nhân này nên Hoa Tri Viễn phải che dấu mình, tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-ngu-quai-luc-loan-than/2302906/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.