Ùng ục.
Máu loãng xuất hiện dưới chân Tần Tử Giác. Tần Tử Giác nhíu mày, kéo Hàn Giai Doanh đi qua phía bên kia.
Ai…Từ Nhàn Thuyền lặng lẽ thở dài một hơi, cam chịu móc ra từ trong túi một viên đá màu đen, chặn ở lối ra. Dịch thể màu đỏ không ngừng tuôn ra như nước sốt cà chua đặc sệt. Xung quanh viên đá bắt đầu sủi bọt, giống như nước sôi ùng ục.
Cao Thông nhìn một lúc thì cảm thấy buồn nôn, hắn che mũi bỏ đi chỗ khác. Từ Nhàn Thuyền ngồi xổm cẩn thận quan sát, hai tay đặt trên đầu gối, cằm để trên mu bàn tay, không hề chớp mắt. Dương Diệp đứng nhìn cách đó không xa, thời khắc này hắn cảm thấy máu huyết không ngừng cuồn cuộn cũng không kinh tởm lắm. Hắn chỉ thấy bộ dáng lúc này của Từ Nhàn Thuyền cực kỳ giống với con thỏ nhỏ hắn nuôi, chăm chú lại nhu thuận, thực sự là rất khả ái, rất được lòng người.
Được hắc thạch đè lên, tốc độ máu loãng tuôn ra đã rõ ràng giảm bớt rất nhiều, Từ Nhàn Thuyền vẩy một chút bột phấn, toàn bộ máu loãng liền lui xuống. Cậu thầm thở dài một hơi, vừa định đứng lên nhưng lại lung lay ngồi xổm trở lại.
“Làm sao vậy?”. Dương Diệp lập tức bước đến.
Từ Nhàn Thuyền cố gắng co lại cơ thể, đầu chôn vào hai đầu gối, khó chịu trả lời: “Váng đầu”.
Gần như một khắc sau đó, những người khác cảm thấy mặt đất rung động kịch liệt. Lấy vị trí Từ Nhàn Thuyền ngồi xổm làm trung tâm, máu đỏ sậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-ngu-quai-luc-loan-than/2302897/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.