*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thảo Đăng Đại Nhân
Editor: Dưa nụ
Nguồn ảnh: Pinterest
Sáng ngày hôm sau, ánh mặt trời chiếu thẳng vào phòng, vừa lúc chiếu lên gương mặt An Dạ.
An Dạ mở mắt ra, theo bản năng ngẩng đầu nhìn ra chỗ cánh cửa.
Vào lúc này, cô lại thấy cánh cửa thật sự hở ra một cái khe nhỏ, mà chỗ kế bên cái khe đó chính là cái góc tối qua....
Bỗng nhiên cô cảm thấy đầu đau như búa bổ, theo bản năng vươn tay đè trán.
Có một cảm giác hoảng hốt trong đầu, hình ảnh kia giống như deja vu(*),dẫn dắt cô nhìn về cái góc kia, khiến cô cứ nhìn đi nhìn lại như thế.
(*) deja vu:
Hay còn gọi "ký ức ảo giác" — là cảm giác quen thuộc (như đã từng thấy, từng trải qua trong trí nhớ),trong một môi trường, khung cảnh mới, chưa từng biết trước đó hoặc không nhớ rõ là khi nào.
Có cái gì đó....
Rất trùng khớp với cảnh trong mơ tối qua của cô.
Nơi đó có người à?!
An Dạ bò xuống giường, đi như chạy ra ngoài.
Chỗ vị trí kia là một mặt tường, ngoài ra chẳng có gì khác.
Rõ ràng đã từng có gì đó, cô tận mắt nhìn thấy mà!
Đùa gì chứ, đã nhắm mắt ngủ rồi thì còn thấy thế nào mà thấy? Cũng chẳng phải mình trợn tròn mắt mà ngủ!
Đôi mắt.... mở to sao?
"An Dạ, thức chưa?" Bạch Hành tới phòng tìm người, đầu tiên là gõ gõ cửa, được sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-ngu-ban-bien-tap-dem-khuya/581102/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.