*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Thảo Đăng Đại Nhân
Editor: Dưa nụ
Nguồn ảnh: Pinterest
Bạch Hành hỏi: "Con búp bê đó có vân tay hay không?"
"Đã điều tra rồi nhưng không có phát hiện gì đặc biệt. Xem ra hung thủ là một tay lõi đời, kinh nghiệm xoá dấu vết rất cao tay." Tiểu Chu cảm thán.
An Dạ mím môi, chần chừ nói: "Nếu nói rằng không tìm ra hung thủ, kỳ thực vẫn còn một phỏng đoán khác."
"Phỏng đoán như thế nào?"
Mũ Lưỡi Trai đột nhiên tiếp lời: "Có thể... thật sự là do búp bê ra tay?"
Cả nhóm người không hẹn mà cùng nhau lâm vào yên lặng, không một ai lên tiếng để phá vỡ bầu không khí ngột ngạt ở đây.
Qua một lúc lâu, Bạch Nam mới dùng notebook đang cầm trên tay vỗ nhẹ lên đầu Tần Mục, cười như không cười: "Được rồi, vị thầy giáo "dụ dỗ" học sinh này, cậu có thể về, chúng ta sẽ còn gặp lại!"
Tần Mục liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó ũ rũ rời khỏi quán cà phê.
Bạch Nam thả lỏng cơ thể, hai tay anh ta đặt lên chỗ lưng ghế sofa, hai chân bắt chéo lại một cách nhàn nhã. Anh ta khẽ hất cằm nhìn Bạch Hành, thái độ mang theo sự khinh thường thấy rõ.
Trong đáy mắt Bạch Nam loáng thoáng tia sáng đỏ đen chớp động tựa như những giọt máu sền sệt chảy xuống thành ly, mang theo cảm giác êm dịu kỳ lạ một cách khó tả.
An Dạ quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-ngu-ban-bien-tap-dem-khuya/261525/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.