Lái xe từ thành phố Z đến Tô Châu chỉ mất một giờ đồng hồ.
Thừa Ảnh ra nghĩa trang để khấn bái trước, sau đó trở về nhà cũ.
Ngôi nhà nằm ở trung tâm thành phố, được xây dựng mười mấy năm trước, vốn đã cũ kỹ nhưng hơn hết là nằm ở vị trí giao thông vô cùng thuận lợi, ngay cạnh trường tiểu học cô từng học. Trước khi ba qua đời, cô định cư ở Hải Vân, chưa từng nghĩ sẽ bán ngôi nhà này đi.
Ngoài thiết bị điện gia dụng, trong nhà không thừa nhiều đồ, cùng lắm là một ít quần áo cũ. Nơi này đã nhiều năm không có người ở, ngoài lớp bụi dày là vết nấm mốc rõ ràng.
Góc tường phòng khách hơi bị ngấm nước, mép sàn nhà có vài viên gạch bị cong vênh. Thừa Ảnh đi dạo một vòng quanh nhà rồi bắt tay vào thu dọn, cô ra ban công nhúng ướt cây lau rồi tìm chiếc áo bông cũ làm khăn.
“ Tại sao em phải làm vậy?”. Thẩm Trì đứng ở phòng khách, nhìn cô liên tục bận rộn, không khỏi cau mày, cảm giác thần sắc của cô lúc này hết sức lạ lẫm.
Quả nhiên, cô vừa lau bàn vừa trả lời: “ Em muốn ở lại đây hai ngày”. Điều đó không giống với kế hoạch đã định ra từ trước. Thẩm Trì im lặng một lát, hàng lông mày đẹp đẽ khẽ động: “ Một mình?”.
“ Vâng”. Cô không ngẩng đầu, cũng không nhìn anh, chỉ giữ mép bàn lau mạnh, lớp bụi dày thoáng chốc đã nhiễm đen chiếc khăn.
Thực ra, đêm qua cô không ngủ được, dưới mắt là một lớp thâm quầng nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-dau-den-hien-tai/72143/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.