Hội sở tư nhân cao nhất thành phố Hải Vân được xây dựng giữa sườn núi ở Tây Sơn, cách trung tâm thành phố nhộn nhịp rất xa, cô lập hoàn toàn với sự huyên náo ầm ĩ. Đường lên núi uốn lượn quanh co, dưới chân núi lấp lánh vô số ánh sao đầy màu sắc. Cảnh đêm của nửa thành phố được thu hết như thế, mà lưng chừng núi quanh năm sương mù lượn lờ, thanh tĩnh không như thế giới bên kia.
Người quản lý làm nhiệm vụ đêm nay là một phụ nữ trung tuổi, đích thân dẫn nhân viên phục vụ đến tặng rượu và đĩa trái cây, mỉm cười nói: “ Thẩm tiên sinh đã lâu không tới đây”. Độc chiếm toàn bộ chiếc sô pha rộng lớn là một người đàn ông trẻ tuổi, lúc này đang vùi mình chìm sâu trong bóng tối, đôi chân thon dài vắt chéo, một tay gác lên thành ghế, tay kia đặt thoải mái trên đầu gối, sắc mặt biểu hiện không rõ ràng, rốt cuộc chỉ trầm thấp ừ một tiếng đáp lại.
Quản lý đã sớm quen với thái độ như vậy. Câu lạc bộ này tiếp đãi không nhiều khách hàng, mọi người đều giống như Thượng đế, tùy tiện đắc tội với bất kỳ ai sẽ không có kết thúc tốt đẹp. Bởi vậy, tính cách và sở thích của mỗi vị khách đã sớm được bọn họ tìm ra. Có những vị khách thân thiện hòa nhã nhưng cũng có những vị khách kiêu căng lạnh nhạt. Ngoài ra, còn có một số ít, ví dụ như vị tôn thần trước mặt này, phải phụ thuộc hoàn toàn vào tâm trạng của anh ta ngày hôm đó. Khi tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-dau-den-hien-tai/72135/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.