Mùa thu năm 1999.
Một buổi sáng hết sức bình thường. Trời vừa mới tờ mờ, con phố chật hẹp vẫn vắng lặng, ngoại trừ âm thanh của chiếc xe rác đi qua, nửa ngày đều không có một bóng người.
Thừa Ảnh dậy từ sớm, đứng trên ban công chải đầu. Chỉ lát sau, bỗng nghe tiếng động từ phòng dưới truyền lên, là cô đi ra ngoài. Thừa Ảnh nhoài người trên ban công cất tiếng chào cô như thường lệ: “ Cô đi đường cẩn thận nhé”.
“ Đừng đi học muộn đấy”. Cô cũng ngước lên nhìn Thừa Ảnh, cố ý hạ giọng, có lẽ sợ làm phiền hàng xóm xung quanh.
Đã là tháng thứ hai kể từ ngày Thừa Ảnh chuyển trường từ đại lục đến Đài Bắc. Đối với môi trường xung quanh, cô vẫn cảm thấy vô cùng xa lạ, ngay cả hô hấp đến không khí đều có phần không quen.
Hiện Thừa Ảnh đang sống nhờ gia đình nhà người cô.
Hai mươi năm trước, người cô này lấy chồng Đài Loan, ở đây lần lượt sinh hai đứa con trai. Người chồng trước khi qua đời làm nghề buôn bán hải sản. Mặc dù gia cảnh không giàu có nhưng cũng coi là có cơm ăn áo mặc. Ba năm trước, một vụ tai nạn giao thông bất ngờ khiến người cô thành quả phụ nên đương nhiên phải tiếp nhận việc làm ăn của chồng, hàng ngày ra chợ bắt đầu làm việc từ rất sớm.
Chính vì lấy chồng sớm, tuy là em gái của ba Thừa Ảnh nhưng thật ra cô và người cô ruột này xem như không quá thân quen. Thừa Ảnh nhớ có một hai lần, khi người cô này quay về đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bat-dau-den-hien-tai/72133/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.