🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Sakura Trang

Một năm rồi lại một năm, đảo mắt y đã ở Đăng Châu làm Tri phủ ba năm rồi. Mọi chuyện đã quen thuộc hết rồi, trong ba năm này, Đăng Châu cũng coi như mọi việc thuận lợi, thành tích đánh giá mọi năm đều đứng đầu.

Lại đến mùa xuân tháng ba, lúc này chuyện xuân canh đã xong, người làm quan như Dung Cẩn rốt cuộc có thể nghỉ ngơi một chút. Xoa xoa eo có chút đau nhức bởi vì mấy ngày liên tiếp ngồi xe ngựa bôn ba, ra khỏi phủ nha, từ từ đi về nhà.

Về nhà, tiểu bằng hữu Thâm Thâm lạch bạch chạy đến, ôm lấy chân của Dung Cẩn không buông tay. Hành động này làm cho Dung Cẩn nhớ đến Hoan Hoan và Nhạc Nhạc, năm đó cũng ôm chân của y như vậy không để cho y đi.

Thoáng một cái Thâm Thâm cũng lớn như vậy, mấy năm này đều không thể trở về, chỉ có cuối năm Tương Thư Diễn mượn cơ hội áp tải hồi kinh nhìn một chút, quản gia cũng từng mang hai hài tử đến, đáng tiếc do quá nhỏ, về sau lại bị bệnh mấy ngày, Dung Cẩn đau lòng, không cho phép đến nữa.

Thâm Thâm ở dưới thấy cha không để ý tới mình, dùng sức kéo ống quần cha, lúc này Dung Cẩn mới phục hồi tinh thần lại. Cúi người xuống ôm Thâm Thâm lên, hôn một cái gò má của hắn, “Sao vậy, Thâm Thâm có nhớ cha không?”

Giọng Thâm Thâm lanh lảnh nói: “Nhớ cha! Rất nhớ rất nhớ rất nhớ luôn!” Dung Cẩn cười rộ, ôm hắn đi ăn cơm, dỗ ngủ, sau đó để cho Liên Bồng và Ngẫu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bao-ky/876591/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tử Bào Ký
Chương 17: Lũ lụt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.