Lê Hành mua thức ăn từ một nhà hàng tư nhân rất nổi tiếng ở Hồ thành. Hai món mặn, hai món chay và một món canh, bày đầy trên chiếc bàn ăn của giường bệnh, cuối cùng đến một khoảng trống cũng không có, Lê Hành dứt khoát cầm trên tay. ngồi đối diện với Giản Thư xem anh ăn.
Nhà hàng này ở ngoại ô thành phố, từ bệnh viện đến đó phải mất hơn nửa giờ lái xe. Khi hai người vừa ở chung, Lê Hành đã đưa Giản Thư đi ăn một lần. Khi đó, sức ăn của Giản Thư không tốt lắm nhưng vẫn ăn nhiều hơn bình thường một chút, từ ấy Lê Hành vẫn luôn để chuyện đó ở trong lòng, hôm nay hắn liền không ngại xa xôi chạy đi mua, thức ăn đều quen mắt, có lẽ đều là những món hai người đã từng nếm thử trước kia.
Giản Thư ăn hai miếng, thấy người trước mặt vẫn cầm hộp thức ăn nhìn mình ăn thì không nhịn được cười, vỗ vỗ chân nói với Lê Hành:
"Anh cứ đặt ở đây đi, nếu không thì sao ăn được?"
"Không được, sẽ làm nóng em, lát nữa anh ăn sau, không sao đâu."
"Vậy thì em không chừa phần của anh đâu, em đây ăn cho hai người lận đấy!" Giản Thư vỗ bụng cười nói.
"Được rồi, em muốn ăn thì ăn, không cần để ý đến anh."
Một chiêu không thành công, đầu óc Giản Thư xoay chuyển, lại nói:
"Em chắc chắn là không quản được miệng của mình rồi, mà ăn nhiều như vậy nếu ngày mai em lại không thoải mái, anh có bỏ được không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bach/3578486/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.