Lê Hành cầm điện thoại, trong lòng do dự.
Tâm lý chiếm hữu không ngừng toát ra khiến hắn cực kỳ không muốn để Lương Tiềm Xuyên bước vào cuộc sống của mình với Giản Thư, nhưng lý trí cho hắn biết đây là chuyện mà Giản Thư nên tự quyết định, dù anh chọn yêu hay không yêu, buông bỏ hay quyến luyến đều không phải là chuyện hắn phải kiểm soát.
Chuông reo rất lâu, thấy Lê Hành vẫn không nhúc nhích, Giản Thư hỏi hắn làm sao vậy. Lê Hành do dự một lúc, sau đó đưa điện thoại đến trước mặt Giản Thư:
"Lương Tiềm Xuyên gọi, em... có muốn trả lời không?"
Trước khi Giản Thư mở miệng, bác sĩ đã nói:
"Trả lời cái gì mà trả lời? Không thấy người đã thở không ra hơi rồi à? Chuyện to việc lớn gì lúc này cũng không thể gấp!"
Lê Hành bị ông làm cho nghẹn đến không còn cách nào, sau đó hắn nghe Giản Thư nói:
"Cúp máy, nói sau..."
Lê Hành thở phào nhẹ nhõm trong lòng, ấn nút từ chối.
Bên kia, Lương Tiềm Xuyên đặt điện thoại di động bên tai, vừa hút thuốc vừa đi đi lại lại trên hành lang, lông mày cau lại, đôi mắt tràn đầy u ám. Tín hiệu máy bận vang lên vài lần, cuối cùng im bặt, thay vào đó là một giọng nữ máy móc: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận..."
Lương Tiềm Xuyên chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên từng đợt phiền muộn, gã đập mạnh điện thoại xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn, dư âm lại vọng về trong hành lang, đạp xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bach/3578484/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.