Công ty tiếp quản một dự án mới, vừa ngẩng đầu Lê Hành đã bỏ qua hai tuần làm việc. Khi Giản Thư cuối cùng có thể kết thúc cuộc sống nằm trên giường của mình, rốt cuộc hắn cũng không thể giả vờ làm cao nhân ẩn sĩ ở nhà nữa. Thế là ngày đầu tiên sau khi rời nhà, hắn đã bị chủ đầu tư kéo đi ăn tối, cũng may giám đốc kỹ thuật nói toạc ra là động trời mới ló mặt, không có nhiệm vụ chạy KPI, nên từ chiều Lê Hành đã lên kế hoạch chạy trốn.
Dù sao thì Giản Thư ở nhà một mình, hắn thực sự không yên tâm.
Gần đây bụng dưới của đối phương dần dần cong lên, không biết là do ảnh hưởng tâm lý hay do nằm một chỗ lâu, mấy ngày nay Giản Thư càng ngày càng cảm thấy nặng nề, làm việc gì cũng có chút khó khăn, hơn nữa anh đã ngừng uống thuốc chống trầm cảm hơn hai tuần nay, tuy rằng tạm thời không phát sinh chuyện gì nhưng Lê Hành vẫn tương đối căng thẳng, một chút cũng không dám thư giãn.
Vì vậy, buổi chiều khi nhắn tin cho Giản Thư, hắn chỉ nói buổi tối sẽ về nhà muộn một chút và hỏi Giản Thư có muốn mang đồ ăn về không.
Không mất nhiều thời gian, Giản Thư đáp lại, "Được rồi, anh cứ bận việc đi, tôi sẽ tự mình xử lý bữa tối."
Không đến một phút sau, anh lại bổ sung: "Đừng lo lắng."
Một cảm giác ấm áp của cuộc sống không thể giải thích được tràn ngập màn hình. Lê Hành đọc lại tin nhắn kia tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-bach/3578462/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.