Nơi thanh lâu sở quán trước giờ đều là ban ngày đóng cửa, ban đêm mở tiệm. Điều này đều là thường thức mà mọi người đều nhận định, ngay cả thanh lâu có tiếng như Tụ Hoa Phường cũng như vậy.
Khung giờ nghỉ ngơi và làm việc của các cô nương ở mỗi lâu các đều không khác gì nhau, cho dù ngày hôm trước vì mưa to gió lớn mà đóng cửa sớm thì cũng không thể nào khiến các cô nương ở đây thức dậy sớm hơn, ngay cả bà chủ tiệm cũng không thể.
Tiểu viện của Tú Nương nằm ở phía tây hậu viện, trong sân viện trồng đầy hoa hoa cỏ cỏ cùng những cây cao phủ bóng râm mát.
"Bà chủ, nhanh thức dậy! Cố quan nhân của người tới tìm gặp kìa!"
Một tiếng rống to vang vọng khắp khuôn viện, dù là chim đậu trên cây bị dọa bay hay Tú Nương đang trôn mình trong chăn lụa êm ái cũng nhịn không được bị rống tỉnh.
Dù thế thì thể xác của nàng cũng không muốn phản ứng lại, nhịn không được mà rầm rì một tiếng "Tử Nhi à... cô nương xinh đẹp nên dịu dàng... bằng không sẽ dọa sợ khách nhân đấy... vậy nhưng Cố quan nhân là của t khi nào cơ chứ..."
Tại sao cô nương nhà khác đều xinh đẹp dịu dàng, chỉ có cô nương chỗ nàng đều muốn lật ngói dỡ tường thế này.
Tử Nhi bỏ đi một thân váy lụa tử sắc đầy tiên khí mà khoác lên mình một bộ lục y linh hoạt đầy sứ sống, nha đầu mở tung cửa mà xông vào dựng dậy bà chủ của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ba-va-quan-gia/2803574/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.