Ngày mùng sáu tháng giêng là ngày mọi người quay trở lại với công việc của bản thân, Cố Khâm cũng phải quay lại làm việc, sáng sớm tinh mơ thượng triều, xử lý sự vụ ổn thỏa xong lại hạ triều.
Chỉ là sau xự việc ngày đầu năm của hắn và mẫu thân thì các quan lại trong triều đều cho hắn ánh mắt khác nhau.
Dù là đồng tình hay không đồng tình, từ châm chọc đến giễu cợt. Tất cả đều có cả, nhưng hắn không để ý.
Bọn họ suy cho cùng cũng không phải là hắn.
Đầu năm mới cũng chẳng có chuyện lớn gì phải giải quyết, chẳng mất bao lâu đã hạ triều. Chu Hưng Đế cho người giữ hắn lại nói chuyện.
Hàng mày luôn mang ý vị hòa nhã như chẳng bao giờ giận của hoàng đế nay lại nhíu lại "Cố Khâm, trẫm không biết giữa ngươi và Cố phu nhân đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mẫu tử liền tâm, lại nói chữ hiếu làm đầu, trẫm không đồng ý với cách làm này của ngươi."
Trước lời trách cứ ẩn ý đó của Chu Hưng Đế, Cố Khâm chọn giữ im lặng, hắn không muốn có tranh cãi với bề trên.
Nhất là khi đây từng là người hắn nghĩ đối phương là hảo hữu hiểu rõ mình nhất.
Suy cho cùng cũng là hắn ảo tưởng, một bề trên như hoàng thượng sao có thể hạ mình để thấu hiểu một bề tôi cơ chứ.
Thứ bề trên thấu hiểu là thế lực của Cố gia, sự tương trợ và lợi ích có được.
Thấy hắn vậy nhưng lại không đáp lại mình, Chu Hưng Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-ba-va-quan-gia/2803526/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.