Sau buổi tối hôm đó, Tiêu Vị Tân quả thực đã sa sút tinh thần một đoạn thời gian, Du Thư cũng không đi quấy rầy y, cho y thời gian để bình tĩnh lại, trên thực tế thì phản ứng của Tiêu Vị Tân đã khá hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn, ít nhất cũng không hề hoàn toàn sụp đổ tinh thần.
Hắn tin rằng y nhất định sẽ nhanh chóng sửa sang lại cảm xúc của mình thôi.
Có thời gian rảnh hắn lại hẹn gặp Dương Nam Nhược, dò hỏi chuyện của nàng và Hạ Ngâm Tú, “Hạ cô nương có mạnh khỏe không?”
“Mạnh khỏe.” Dương Nam Nhược cung kính đứng dậy từ trên mặt đất, sắc mặt đẹp hơn không ít so với buổi tối hôm trước tới tìm hắn, “Đa tạ công tử nhắc nhở, thời điểm thần tìm thấy Ngâm Tú nàng chỉ vừa mới treo lụa trắng lên, nếu như đến chậm một bước e là đã thật sự mất mạng.”
“Cũng may không có thương thế gì nghiêm trọng.”
Du Thư nghe nàng nói xong cũng nhẹ nhàng thở ra, “Hạ cô nương là người thiện tâm, trong nhà gặp phải biến cố như vậy, nàng nhất định sẽ cho rằng đều là do mình tạo thành, Dương tướng quân vẫn phải khuyên nhủ nhiều hơn mới được.”
“Thần biết.” Trong mắt nàng có chút đau xót, “Chỉ là Ngâm Tú cũng không phải là một nữ tử thập phần thoải mái, chuyện mà nàng đã nhận định người khác rất khó thay đổi, mặc dù thần đã nói rất nhiều, nhưng nàng vẫn cảm thấy đó chẳng qua chỉ là đang an ủi mình mà thôi.”
Du Thư có thể lý giải được tâm tình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993667/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.