Tiêu Vị Tĩnh phải dùng hết sức mình mới ngăn được Tiêu Vị Tân đã rơi vào điên cuồng muốn nhảy xuống theo Du Thư, Na Tô Đồ đi tới, không khách khí mà một chưởng đánh ngất y, “Đi nhanh đi, nhân thủ ta mang đến cũng có hạn, vạn nhất vị Tam ca kia của ta còn có hậu chiêu thì không khỏi phiền toái.”
Nghe hắn nói xong, Tiêu Vị Tĩnh lập tức ôm Tiêu Vị Tân đã hôn mê chạy đến chỗ xe ngựa của Na Tô Đồ, sau khi xử lý xong xuôi biển hoa anh túc kia liền một đường nhanh chóng hướng về kinh thành.
Tiêu Vị Tĩnh quay đầu nhìn về phía sau xe ngựa, nghĩ đợi đến lúc Thất đệ tỉnh lại không biết phải đối mặt với hiện thực ra sao, nội tâm có chút co rút đau đớn.
Chỉ mong y có thể chịu nổi.
——————
Mà cùng lúc đó, ở một thời không xa xôi khác, Du Thư đang nằm ngủ yên trên giường.
Trên thực tế, bất kể là thể loại tiểu thuyết gì, bất kể là nam chính hay nữ chính thì gần như đều có một định luật bất biến: vai chính bất tử, mặc kệ bạn có gặp phải tình cảnh nguy hiểm đến đâu hay chết bao nhiêu năm, cho dù chỉ còn sót lại một đống tro cốt, chỉ cần ánh sáng nhân vật chính còn đó, kiểu gì bạn cũng có thể nguyên vẹn trở về, kịch bản trọng sinh xuyên qua không hề thiếu.
Du Thư giãy giụa tỉnh lại từ trong một mảnh mơ hồ, hắn vuốt trán, không nhịn được mà cười ra tiếng, một lần nữa xác nhận bản thân quả nhiên chính là mệnh vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993637/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.