Nguyệt hắc phong cao, Du Thư ngược chiều gió mà lao như bay về phía trước, khinh công đến xuất thần nhập hóa, không hổ là đệ tử thân truyền của Tạ Phi Viên.
Nhưng dù gì đường núi vẫn cực kỳ khó đi, trước mắt lại là một mảnh đen nhánh không nhìn rõ đường, Du Thư không tiện thi triển tay chân, hắn có thể nghe thấy tiếng truy binh rống giận truyền đến từ phía sau lưng ở cách đây không xa, còn có cả mấy mũi tên lạc phóng tới, cho dù thân mình hắn có nhanh nhẹn lưu loát đến mấy vẫn không cẩn thận bị tên bắn trúng cánh tay.
Chỉ một chút sơ ý cư nhiên đã làm bại lộ hành tung, Du Thư âm thầm phê bình bản thân một phen, sai lầm này gần như đã khiến hắn phải trả giá bằng tính mạng.
Nghe thấy động tĩnh phía sau càng lúc càng lớn, Du Thư chỉ có thể tiếp tục chạy về phía trước, trong cổ họng dâng lên một trận tanh ngọt, há mồm là có phun ra một ngụm máu.
May mắn xung quanh không thể nhìn rõ thứ gì, nếu như có thể nắm bắt thì đây cũng là một cơ hội tốt, bởi vì đám truy binh ở phía sau cũng không nhìn thấy đường, Du Thư nghe thấy tiếng nước sông chảy ào ào, trong lòng bỗng nhiên đại hỉ, lần này quả thật là trời cũng giúp hắn.
Du Thư chạy tới vách núi, tiến về phía trước một bước chính là vực sâu, bên tai vẫn còn truyền đến tiếng nước chảy xiết, hắn quay đầu nhìn thoáng qua đám truy binh đã sắp sửa đuổi tới, cắn răng một cái liền xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993631/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.