Na Tô Đồ ăn đánh liền biết thành thật, nấp ở phía sau cây cột ồn ào: “Ta nhận thua ta nhận thua! Người Trung Nguyên các ngươi thật vô lại, sao có thể lấy nhiều thắng ít hả?”
Tiêu Vị Tân cười lạnh một tiếng, nâng kiếm đâm tới: “Là ngươi tự dâng tới cửa.”
“Đủ rồi đủ rồi.” Na Tô Đồ ôm đầu yếu thế, “Tại hạ là thiệt tình muốn làm giao dịch với Vương gia, nếu có đắc tội, xin Vương gia chớ có so đo cùng loại người như ta.”
Với hạng người nửa chính nửa tà không thích đứng đắn như Na Tô Đồ, hắn có thể phát huy đầy đủ bốn chữ “co được dãn được” này tới cực hạn. Thời điểm xin tha liền quỳ nhanh hơn bất kỳ ai, nhưng khi hạ độc thủ thì lại không chút hàm hồ.
Chỉ cần có thể đạt được mục đích, hắn có việc cầu người liền có thể đặc biệt hạ thấp tư thái, người như vậy không thành đại sự thì còn ai có thể đây?
Du Thư nhìn về phía Tiêu Vị Tân, trường kiếm trong tay vẫn giữ nguyên đặt trên cổ Na Tô Đồ, chỉ chờ một câu của y.
Tiêu Vị Tân đương nhiên không có khả năng thật sự giết Na Tô Đồ, nói thế nào cũng là chất tử, hắn chết liền không dễ công đạo với Tiêu Vị Thâm.
Y dùng ánh mắt ý bảo Du Thư dừng tay, một lần nữa ngồi xuống ghế nâng chén trà lên, để xem Na Tô Đồ rốt cuộc có thể nói được tới đâu. Du Thư thu kiếm vào vỏ, nháy mắt liền có mặt ở phía sau lưng Tiêu Vị Tân, thân ảnh nhanh đến độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993589/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.