Đại quân thắng lợi trở về làm cho cả kinh thành đều náo nhiệt suốt mấy ngày, trên đường cái tùy ý liền có thể nhìn thấy dân chúng hỉ khí dương dương giăng đèn kết hoa, không khác mấy so với ăn tết. Những bá tánh bình thường kia cũng không biết được một trận đánh có bao nhiêu hung hiểm, nhưng bọn họ đều biết, tướng quân đánh thắng bọn họ sẽ có thể có thêm mấy năm thái bình, thời buổi này ai mà không muốn sống yên ổn chứ? Bởi vậy Dương lão tướng quân và thiếu tướng quân quả thực chính là thần tiên trong cảm nhận của bọn họ.
Tiêu Vị Thâm thì lại không hề cao hứng, bởi vì dân gian phi thường tung hô Dương gia, uy vọng thậm chí còn có thể làm kinh sợ nhân tâm hơn so với hoàng đế chính thức là hắn, điều này làm cho hắn phi thường bất an, không có một vị hoàng đế nào có thể cho phép dưới trướng của mình xuất hiện thế lực như vậy, đặc biệt là trong tay bọn họ còn nắm giữ binh quyền, liền tương đương với việc phía trên giường bao giờ cũng treo một thanh kiếm, làm người suốt đêm khó an.
Nhưng nếu hiện tại khiến cho phụ tử Dương lão tướng quân cởi áo giáp về quê làm ruộng, khó tránh khỏi sẽ bị văn nhân lên án là qua cầu rút ván, truyền ra ngoài sợ là thanh danh không tốt đối với đời sau, Tiêu Vị Thâm vì vậy mà cả ngày phát sầu. Hạ thừa tướng lại bảo hắn tạm thời đừng nóng vội, từ xưa đến nay người làm đại sự không thể câu nệ tiểu tiết, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-anh-ve-den-hoang-hau/993564/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.